John: "Hôm nay thật sự cảm ơn bạn, Tô Tô! Nếu không có bạn, tôi và Emily cũng chẳng biết phải làm sao. Tôi nghe nói, mấy ngày nay quanh đây thường xuất hiện zombie cấp cao, bạn nhất định phải cẩn thận! Trong bóng tối, rất dễ ẩn chứa nguy hiểm! Nhất định phải cẩn thận đấy!"
Tô Trù chẳng thèm để ý nhấp vào đoạn hội thoại. Đáng tiếc không có tùy chọn bỏ qua cốt truyện.
Nhanh làm xong nhiệm vụ kết thúc đi! Tô Trù chơi đến giờ, hoàn toàn dựa vào một loại ám ảnh cầu toàn cầu mỹ đang chống đỡ cô.
John: "Vậy bạn mau về nhà ngủ đi! Tạm biệt, ngày mai hãy đến tìm tôi nữa nhé! (6/7)"
Tô Trù trong lòng một trận bó tay, đệt, ngày mai còn đến làm thuê nữa á?! Không phải game này sao vậy? John này! Có tay có chân có vũ khí, sao cái gì cũng bắt mình làm vậy! Mình là lính đánh thuê đó! Loại gϊếŧ người như ngóe ấy! (Chắc vậy?)
Được thôi, Tô Trù về nhà, mở giường cứng đơn giản đã chế tạo, nhấp vào ngủ tám tiếng. Ngủ một giấc đến sáng, ngủ có thể hồi phục trạng thái, thanh máu cũng đầy trở lại một trăm.
"Lần cuối cùng đi tìm John, nếu còn gây chuyện nữa mình thật sự không chơi nữa!" Tô Trù thầm thề.
Vào nhà John.
Ngay khoảnh khắc đó, Tô Trù đột nhiên cảm thấy một nỗi kinh hoàng khác thường.
Trên màn hình là một mảng đỏ thẫm.
Khắp nơi là máu.
Sân vườn toàn máu, trên cây khô đều là vết máu bắn tung tóe.
Trong vũng máu có một người nằm. Tô Trù nhanh chóng điều khiển Tô Tô tiến lên xem xét, là John!
Tô Trù đột nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi. Diện mạo của John đã thay đổi, anh ta mất cánh tay trái, mất mấy cái răng, mặt toàn máu. Da anh ta xanh xám, như sắp biến thành zombie! Dưới thân anh ta, một vệt kéo dài, từ trong nhà kéo dài đến dưới thân anh ta.
"Anh ta bị kéo một đường vào sân!" Tô Trù chợt tỉnh ngộ, "Cái gì vậy?! Có thứ gì có thể hung hãn như vậy? Zombie? Đúng rồi, Emily đâu! Cô ấy là một phụ nữ mang thai chẳng phải là?!"
Tô Trù xông vào trong nhà, cảnh tượng bên trong cũng tương tự như bên ngoài, khắp nơi là máu, trên sàn, trên tường, trên trần nhà, trên đồ nội thất, đều là máu.
Emily cũng nằm trong vũng máu, cái bụng vốn phồng to của cô ấy đã xẹp xuống, một bé gái có vẻ như vừa mới sinh ra, đã tắt thở, nằm ngay bên chân cô ấy.
Bên tường có một bàn phẫu thuật đơn giản, ghép từ bàn gỗ. Tấm nhựa trải trên đó toàn máu.
Đây là sinh nở sao??
Tô Trù cảm thấy trong đầu long trời lở đất, vô số suy nghĩ nổ tung trong lòng cô.
Cô suýt không cầm nổi điện thoại, tay phải run rẩy không ngừng.
Tuy phong cách vẽ không mấy chân thực, thậm chí để qua kiểm duyệt, còn làm hơi hài hước.
Nhưng Tô Trù là một giáo viên dạy văn, là loại người có trí tưởng tượng đặc biệt phong phú, cảm xúc cũng đặc biệt nhạy cảm.
Cô lập tức cảm thấy bản thân dường như thật sự đang ở trong sân đó.
Đêm hôm, Emily đột nhiên chuyển dạ, không kịp đưa đến bệnh viện, chỉ có thể ghép một cái bàn phẫu thuật đơn giản tự sinh. Mùi máu tanh thu hút zombie đang lang thang quanh đó? Cắn chết Emily và đứa trẻ sơ sinh, còn biếи ŧɦái kéo John một đường ra sân vườn cắn chết.