Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ

Chương 8: Anh sẽ không để em lỗ vốn đâu

Chương 8: Anh sẽ không để em lỗ vốn đâu

Anh đi ngược ánh sáng bước về phía tôi.

“A Diên? Sao em lại…”

Tôi kéo Nguyễn Thanh Du lại, nhìn kỹ khắp người anh ấy, không thấy vết thương nào.

Anh vừa mới chạy bộ tới, trán hơi đổ mồ hôi, gương mặt ửng đỏ, đôi tai đỏ đến mức như sắp chảy máu.

Lúc này tôi mới nhận ra, trong lúc lo lắng tôi đã nắm lấy tay anh.

“Anh đã đi đâu vậy! Em tìm không thấy anh, điện thoại cũng không liên lạc được.”

Có lẽ vì quá lo lắng, giọng điệu của tôi có chút gay gắt.

Nguyễn Thanh Du cúi xuống, hàng lông mi dài che khuất đôi mắt.

“Anh bị người ta chặn lại, nên mới đến trễ một chút. Nhưng khi anh đến cửa lớp em thì không thấy em đâu, muốn gọi điện thoại cho em thì điện thoại hết pin.”

Tôi nhanh chóng chú ý đến câu “Bị người ta chặn lại” kia.

“Ai? Anh nói em nghe, em sẽ…”

Anh ấy kéo tay tôi lại, dịu dàng nói: “Không sao đâu, họ không thể bắt nạt được anh. Anh là người của em, anh sẽ tự bảo vệ bản thân, không để mình bị thương.”

Anh càng nói như vậy, tôi càng cảm thấy mình sơ suất.

Tôi đã nhờ người điều tra những kẻ chặn Nguyễn Thanh Du.

Bọn họ đều là người hâm mộ Lục Miện.

Tôi không biết họ đã nói gì với Nguyễn Thanh Du, nhưng sắc mặt của anh đột nhiên trở nên rất tức giận.

Bọn họ chặn anh lại, không cho anh đi.

Nhưng Nguyễn Thanh Du bây giờ so với trước đây, đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Họ không ngăn cản được anh.

Tôi mừng vì đã khuyến khích anh rèn luyện, nhưng cũng có chút hối hận.

Nếu biết trước, tôi nên để anh ấy học võ, thay vì mỗi ngày cùng tôi chơi cầu lông.

Hôm nay chỉ có hai người, nếu có nhiều hơn thì sao?

Anh ấy không thể không có chút khả năng tự vệ nào.

….

Đối với quyết định cho anh học tán thủ của tôi, Nguyễn Thanh Du tuy không hiểu nhưng vẫn đồng ý.

Tôi không thể nói cho anh ấy biết, trong cốt truyện anh là thiên chi kiêu tử bị kéo xuống khỏi tế đàn, và trở thành tù nhân của Lục Miện.

Anh ấy sẽ bị Lục Miện tra tấn đến nửa sống nửa chết.

Tôi siết chặt cánh tay còn chưa hình thành cơ bắp của anh.

“Sau này anh sẽ trở thành một họa sĩ lớn, nếu có người ghen tỵ với tài năng của anh, muốn làm hại anh mà em lại không ở bên cạnh, không thể bảo vệ anh, anh phải tự bảo vệ mình. Em không muốn làm ăn thua lỗ đâu.”

Anh ấy hiểu ra, trong mắt ánh lên sự kiên định, cam đoan với tôi: “Anh sẽ không để em lỗ vốn đâu.”