Xem Mệnh [Cổ Xuyên Kim]

Chương 3

Thấy vậy, người đàn ông kia cười, anh ta trêu chọc nói: “Thôi được rồi! Tôi đâu có cướp của cậu, đừng giấu nữa, để tôi xem cô em gái giàu có đó đã cho cậu cái gì hay ho.”

Nói xong, người đàn ông lái máy kéo đã vén chăn lên.

Người đàn ông hốt hoảng nhưng hành động của anh ấy làm sao nhanh bằng người kia.

Người đàn ông kia thấy là một em bé, anh ta cũng sửng sốt: “Sao lại là một đứa trẻ.”

Sau khi nói xong, người đàn ông lại vén chăn nhỏ lên, nhìn thấy một bé gái, anh ta suy nghĩ một vòng trong đầu và dường như hiểu ra vấn đề.

Anh ta đồng cảm vỗ vai người đàn ông: “Đừng nói cậu định đem đứa trẻ này về nhà nuôi nha? Vợ cậu có đồng ý không?”

Người kia nghĩ đến bà vợ nổi tiếng hiếu chiến số một trong làng của người đàn ông này… Lại nghĩ đến việc người phụ nữ ấy không thể có con nhưng vẫn khiến đối phương suốt mười năm không dám nghĩ đến ly hôn! Anh ta nhìn người đàn ông với ánh mắt càng thêm thương cảm.

Có lẽ bé gái này sớm muộn gì cũng sẽ bị người vợ đó ném ra ngoài! Nếu không ném đi thì cũng sẽ sớm bị người vợ hành hạ đến chết.

Nghĩ đến cảnh người vợ của người đàn ông này cãi nhau và làm ầm ĩ với những người phụ nữ khác trong làng là anh ta lại rùng mình! Người hàng xóm bên cạnh họ Lý vì đã tranh giành một mảnh đất với cô ấy mà trong một lần cãi vã đã bị đối phương bứt mất một mảnh da đầu, ngay cả khi đối mặt với mẹ chồng mình, cô ấy cũng không hề tỏ ra thân thiện.

...

Nghe lời này, trong mắt Bạch Dũng cũng thoáng hiện lên một chút ưu tư nhưng anh ấy vẫn thở dài nói: “Tôi cũng biết Thu Phân có lẽ không đồng ý! Nhưng nếu đứa bé này không có tôi! E là không còn cơ hội sống sót.”

Bây giờ mọi nhà đều nghèo, ngay cả việc ăn no cũng khó khăn, những gia đình giàu có trong thị trấn cũng ít ỏi, ai sẽ chia sẻ lương thực để nuôi thêm một gánh nặng nữa đây?”

Mặc dù có máy kéo nhưng vì thị trấn cách làng khá xa, quãng đường về mất hơn hai tiếng đồng hồ. Cuối cùng, Bạch Dũng đem theo đứa bé đến đêm khuya mới trở về nhà.

Đến cổng nhà, Bạch Dũng chần chừ không dám bước vào! Ngay lúc anh ấy đang do dự thì nghe thấy tiếng chó nhà mình sủa hai tiếng.

[Xong rồi.] Vừa nghĩ đến đây, anh ấy đã nghe thấy một giọng nữ không lớn cũng không nhỏ.

“Còn đứng đấy làm gì?! Vào nhà đi.” Rõ ràng là tâm trạng của Thu Phân không tốt.

Bạch Dũng đẩy cửa, mặt méo mó bước vào căn nhà lợp ngói.

Vương Thu Phân nhìn vào gói hàng trong vòng tay của Bạch Dũng hỏi: “Anh đang ôm cái gì trong tay đấy?”

Bạch Dũng nhìn mặt vợ mình, cứng rắn nói: “Anh mang một đứa trẻ về.”

Nghe thấy điều này, Vương Thu Phân tức giận, nhìn Bạch Dũng với ánh mắt giận dữ: “Cuối cùng anh cũng chán ghét tôi không thể sinh con cho anh rồi mang một đứa trẻ từ bên ngoài về cho tôi! Anh nghĩ tôi tốt bụng đến mức làm người nuôi con cho người khác à?”

Nghe thấy lời này, Bạch Dũng lập tức đặt em bé xuống cái bàn cũ, sau đó hơi bối rối nói: “Anh không có…”

Vương Thu Phân nhìn chồng mình với vẻ mặt ngớ ngẩn, cơn tức giận trong lòng cô ấy dịu đi phần nào! Sau đó, cô ấy mới phát hiện ra điều gì đó không ổn.

Vương Thu Phân nhìn vào gói hàng được bọc kín mít nhưng lại yên tĩnh đáng ngờ, cô ấy kinh ngạc nói: "Đừng nói là anh làm cho đứa bé ngạt thở chết rồi nha?!"

Bạch Dũng nghe vậy cũng hơi hoảng, anh ấy ngập ngừng nói: "Không đâu...Anh chỉ sợ đứa bé bị gió thổi vào..."

Nhóm dịch: Nhà YooAhin