Nguyệt Cảng

Chương 8.1: Thẻ Người Tốt

Chương 8.1: Thẻ Người Tốt

Nhìn bóng người biến mất, Lâm Xuyên liền kêu tài xế lái xe.

Không lâu sau, anh lại mời cô lên xe với tư cách là người tốt, anh nhìn sang một bên thì phát hiện cô đang ngủ quay mặt về phía bên kia.

Đôi khi rất khó để biết một người đang giả vờ ngủ hay thực sự đang ngủ, nhưng đầu vị Đường tiểu thư này gật gà gật gù, hiển nhiên là cô đang ngủ.

Từ góc nhìn của Lâm Xuyên, chỉ có thể nhìn thấy một nửa khuôn mặt của cô, trên mặt không có dấu vết trang điểm, nhưng không trang điểm cô vẫn rất xinh đẹp, thậm chí đôi môi của cô trông khỏe mạnh hồng hào hơn.

Theo anh, Đường tiểu thư trẻ tuổi thiếu cảnh giác khi đối mặt với người lạ, lẽ ra cô không nên ngủ trong xe của một người đàn ông xa lạ mà cô mới gặp ba lần.

Bất cứ người đàn ông nào có ý đồ xấu đều có thể nhân cơ hội làm hại cô.

Nhưng Lâm Xuyên không có sở thích giảng đạo lí cho người trưởng thành khác giới nên cũng không nói gì.

Đường Nguyệt Thư lê thân thể mệt mỏi về nhà nhưng vẫn nhất quyết tắm sạch từ đầu đến chân, sấy tóc rồi nằm yên bình trên giường.

Ngay cả những ngày chủ nhật cũng bận rộn, cuộc sống của Đường Nguyệt Thư cũng phong phú hơn nhiều lần so với trước khi ra nước ngoài, nhưng chắc chắn không còn rảnh rỗi và dễ dàng như trước nữa.

Cảm giác trở thành một người giàu sẽ tốt hơn nhiều so với việc trở thành một sinh viên nghèo.

Nguyên nhân cơ bản nhất khiến Đường Nguyệt Thư có dũng khí trực tiếp lang bạt, bản thân cô cũng biết điều đó, bởi vì cô vẫn còn một lối thoát không phải là đường lui.

Đó là tuyệt vọng chạy về nhà, cúi đầu trước cha và thừa nhận lỗi lầm của mình, thừa nhận mình là phế vật, không thể làm được gì nếu thoát khỏi gia đình.

"....."

Không bằng cứ lang thang bên ngoài thêm vài năm nữa.

Chủ nhật có sao thuỷ nghịch hành, sau khi Đường Nguyệt Thư dạy kèm xong, cô lấy chiếc máy ảnh DSLR của mình ra ngoài chụp một số tài liệu sống, kết quả bị ngã còn làm vỡ màn hình.

Trái tim cô đang rỉ máu.

Đường Nguyệt Thư mua cho mình rất nhiều máy ảnh và một đống ống kính các loại, không biết đã tiêu bao nhiêu tiền, nhưng thật đáng tiếc, khi ra nước ngoài cô không mang theo bất kỳ cái nào, chỉ có thể mua cái mới.

Có câu nói "Từ nghèo thành giàu dễ, từ xa hoa trở về bình dân thì khó". Là một nhϊếp ảnh gia nghiệp dư, Đường Nguyệt Thư từng mua những thiết bị cao cấp nhất, bây giờ dù eo hẹp đến đâu, cô cũng không thể chấp nhận bất cứ thứ gì quá tệ nên đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua một chiếc máy ảnh.

Bây giờ màn hình đã vỡ.

Khổ sở đến chết lặng.

Nhưng buổi tối có một tin vui, công việc dạy kèm tối qua dường như sẽ có lần thứ hai.

Chàng trai trẻ có vẻ lúng túng đó lại sẵn lòng để cô tiếp tục dạy kèm?

Khi mẹ Tô Nghiên Hoài gửi tin nhắn, bà đặc biệt lo lắng về việc Đường Nguyệt Thư tối qua có về nhà an toàn hay không. Hiển nhiên bà cũng biết được chuyện xe hỏng tối qua từ tài xế.

Đương nhiên Đường Nguyệt Thư nguyện ý tiếp tục dạy học, khó tìm được người chủ thứ hai hào phóng như vậy.

Ngày làm việc của cô không phải ngày nào cũng có lớp, lúc rảnh cô cũng rất rảnh, cho nên sau khi bàn bạc đã xác định thời gian dạy kèm.

Cơ bản đều là buổi tối.

Sau đó, cô cũng thêm thông tin liên lạc của khách hàng.

Tô Nghiên Hoài, chàng trai có ảnh đại diện rất ngầu, giống với những đứa trẻ mà Đường Nguyệt Thư biết ở độ tuổi này.

Đường Nguyệt Thư đau lòng tiêu tiền đi sửa màn hình, nay đã khác trước, có thể tiêu tiền rồi.

Lúc trước Đường Nguyệt Thư hỏi Đường Thước Diễn có thể gửi cho cô một số thiết bị hay không, Đường Thước Diễn lấy mật khẩu của cô đi dạo một vòng quanh phòng, ngày hôm sau đã bị ba cô hỏi chuyện.

Lần này ông già nói thật rồi.

Có lẽ nghĩ đôi cánh của con gái đã cứng, chọc tới địa vị gia chủ của ông, nên cả hai cha con đều quyết tâm nhìn đối phương cúi đầu.

Trong mắt cha cô, có lẽ khi còn nhỏ ông cũng chơi trò chơi "tự do cao ngất" như Đường Nguyệt Thư, nhưng cuối cùng ông vẫn nghe theo sự sắp đặt của gia đình.

Ông cho rằng điều này đúng.

Nếu bạn va vào bức tường phía nam bên ngoài, bạn sẽ tự nhiên quay trở lại.

Đường Thước Diễn hôm qua gửi tin nhắn hỏi cô có muốn về tết nguyên đán không.

Kỳ nghỉ đông ở Pháp khác với Trung Quốc, bọn họ không có tết âm lịch nên thời gian sẽ không trùng với nhau.

Kỳ nghỉ đông của Đường Nguyệt Thư sau tết âm lịch trong nước một chút, cô cũng không định về nước.

Dù có cúi đầu cũng sẽ không bao giờ như bây giờ.

Thứ hai cô trở lại trường, không khí giáng sinh càng trở nên náo nhiệt hơn. Các bạn cùng lớp đang thảo luận về cách tận hưởng những ngày nghỉ lễ tiếp theo. Một số người tổ chức tiệc tại nhà chờ bạn bè đến.

Đường Nguyệt Thư đương nhiên nhận được một ít lời mời, các loại mời từ nam lẫn nữ.

Chỉ là cô không quá hoà hợp với tập thể, nên cô chỉ có thể từ chối tất cả.

Hy vọng mấy ngày nghỉ sẽ không gặp các bạn cùng lớp trong lúc vội vàng đi làm.

Có chút xấu hổ.

Giáng sinh đang là chủ đề rất hot trên mạng xã hội những ngày gần đây, khi Đường Nguyệt Thư hiếm khi có thời gian phát sóng trực tiếp trở lại, cô đã diện trang phục giáng sinh.

Dù vẫn còn vài ngày nữa nhưng háo hức trước thì có gì sai?

Đỏ, xanh lá cây, trắng và vàng đều là những màu thường được sử dụng trong trang trí giáng sinh.

Cô tự làm một chiếc váy cúp ngực màu xanh lá cây, làm bằng vải dệt đã mua trước đây.

Người giàu có nhiều sở thích, Đường Nguyệt Thư có một người bạn thích sưu tầm váy cưới, chi rất nhiều tiền để sưu tập các loại váy cưới trong biệt thự của mình, nhưng bản thân lại không theo chủ nghĩa kết hôn.

Ngoài ra còn có một người bạn thích sưu tầm mẫu vật nên mua biệt thự về cất giữ.

Vừa bước vào nhà là xác động vật, thực vật chết.

Một trong những sở thích tương đối phí tiền của Đường Nguyệt Thư là mua vải để may quần áo, tự thiết kế, xem vải trở thành thành phẩm, cô chính là người mẫu.

Trước đây, cô cũng muốn thành lập thương hiệu riêng, nhưng thời đó đơn giản hơn nhiều, chỉ cần có tiền là được. Bây giờ vấn đề làm khó cô nhất lại chính là tiền.

Cô thở dài, bắt đầu trang điểm.

Chiếc váy này đương nhiên là bất thường trong mùa này, nhưng không ảnh hưởng đến người đẹp mặc váy ngắn váy dài.

Huống gì là ở trong nhà, thậm chí cũng không cần mặc áo khoác.

Khoảng tám giờ tối, điện thoại di động của Lâm Xuyên đột nhiên vang lên nhắc nhở.

Anh vừa kết thúc cuộc họp video với các nhân viên ở Cảng Thành, bất kể chênh lệch múi giờ, thời gian của hai bên đều không phải là giờ làm việc.

Tất nhiên, mức lương và tiền làm thêm giờ mà anh đưa ra khiến nhân viên cam tâm tình nguyện làm thêm giờ.

Ánh mắt anh rơi vào chiếc điện thoại di động, đó là lời nhắc nhở bắt đầu phát sóng.

Ngay khi nhấp vào, anh đã nhìn thấy một con búp bê thật xinh đẹp số lượng giới hạn trong lễ giáng sinh.