Nguyệt Cảng

Chương 7: Đường Tiểu Thư, Có Cần Tôi Đưa Cô Về Không?

Chương 7: Đường Tiểu Thư, Có Cần Tôi Đưa Cô Về Không?

Đường Nguyệt Thư nhìn sang, thấy cách đó không xa một người đàn ông mặc âu phục màu đen được cắt may khéo léo, dáng người cao gầy càng tăng thêm vẻ lạnh lùng.

Có khả năng anh không nghĩ tới trên ban công sẽ có người, cả người toả ra hơi thở không để ý, khi nhìn Đường Nguyệt Thư, ánh mắt anh cũng lạnh nhạt.

Đây là lần thứ ba trong một tháng, gặp nhau nhưng không quen biết nhau.

Quan hệ vẫn như cũ là người xa lạ.

Đường Nguyệt Thư không biết Lâm Xuyên xuất hiện ở đây với thân phận gì, nhưng học sinh mà cô dạy kèm đã 16 tuổi, theo vẻ ngoài của Thần Tài, có lẽ đây không phải con trai anh.

"Lâm tiên sinh, thật trùng hợp."

Đường Nguyệt Thư lên tiếng trước.

Lâm Xuyên gặp Đường Nguyệt Thư ở đây cũng rất ngạc nhiên, đặc biệt là khi giọng nói này phát ra từ điện thoại di động của anh tối qua.

Anh đến Pháp công tác, cuộc sống về đêm cũng không mấy phong phú, đương nhiên, anh rất hài lòng với trạng thái như vậy.

Nhưng ở trong khách sạn vào ban đêm vẫn quá yên tĩnh.

Tất nhiên, anh không chỉ xem buổi phát sóng trực tiếp của cô gái trước mặt, chỉ là sau khi nhìn tới nhìn lui, cảm thấy buổi phát sóng trực tiếp của cô phù hợp để gϊếŧ thời gian hơn.

Lâm Xuyên rất thưởng thức giọng hát của cô.

Hiện tại gặp lại cô, tâm trạng của Lâm Xuyên nhất thời phức tạp.

"Đường tiểu thư là gia sư của Tiểu Hoài sao?"

Anh hỏi, vừa mới ở dưới lầu nghe mẹ của Tô Nghiên Hoài nhắc đến việc thuê gia sư tiếng Pháp cho hắn.

Bà còn nói đùa nếu biết anh ở lại Paris lâu như vậy, bà sẽ đóng gói con trai lại đưa sang ở cùng anh, để anh dạy nó tiếng Pháp.

Đương nhiên những lời này là nói đùa.

Chẳng qua khi Lâm Xuyên nhìn thấy Đường Nguyệt Thư, chợt nhớ tới kể từ khi gặp cô tới nay, đầu tiên làm bồi bàn trong một nhà hàng, sau đó là streamer phát sóng trực tiếp trên mạng, hiện tại làm gia sư bán thời gian, đối phương cũng vội vàng như lần đầu gặp nhau.

Nhìn cô giống như rất thiếu tiền.

Có vẻ như cô ấy đang thiếu tiền. Nhưng xét đến việc Lâm Xuyên vô tình làm bẩn áo khoác của cô, có vẻ như chuyện này không nên như thế này.

Một cô gái xinh đẹp, đa tài đa nghệ, thậm chí trang phục mặc trên người cũng không hề rẻ tiền, trông cô như được nuôi dạy trong một gia đình giàu có.

Thực tế là cô đang làm việc chăm chỉ để kiếm tiền.

Đường Nguyệt Thư ừ một tiếng, thuận miệng hỏi thăm một câu: "Lâm tiên sinh đến đây làm khách sao?"

Điều này kỳ thật nhìn qua hai người bọn họ đã từng gặp qua, có thể thấy Lâm Xuyên giống như đến đây bàn chuyện làm ăn.

Lâm Xuyên không có phủ nhận, vẻ mặt lạnh nhạt.

Đường Nguyệt Thư nhường cho anh vị trí ban công: "Tôi vào trước xem Tiểu Hoài làm bài tập như thế nào."

Mẹ của Tô Nghiên Hoài hào phóng, không chỉ thuê Đường Nguyệt Thư cao hơn giá thị trường mà còn ở đó suốt ba tiếng đồng hồ.

Thời gian học tập lâu, không chỉ học sinh mà cả gia sư cũng cần được nghỉ ngơi.

Trước khi vào phòng Đường Nguyệt Thư còn gõ cửa, trong phòng truyền đến âm thanh rầu rĩ của chàng trai: "Mời vào."

Cô kiểm tra bài tập của Tô Nghiên Hoài, phát hiện nền tảng viết của hắn khá tốt, nhưng vấn đề lại nằm ở phần nghe và nói.

Đây là điều cơ bản và khó khăn nhất khi học một ngôn ngữ.

Cô an ủi một câu: "Không sao, chuyện này không cần sốt ruột, ngữ cảm và cách phát âm chỉ cần luyện tập nhiều sẽ từ từ tiến bộ."