Âm Dương Tiên Sinh

Chương 30

“Lục Mang Tinh (sao sáu cánh) là chủ tinh của trận pháp, trong truyền thuyết, Lục Mang Tinh là chìa khóa mở ra cánh cổng địa ngục, mà trung tâm Lục Mang Tinh sau khi đã hoàn thành chính là môi trường tồn tại hoàn hảo nhất cho thân thể được tạo ra.” Vi Sinh Sa thở dài: “Trong thời đại này, gần như không thể tự sinh ra quỷ anh nhi, cho nên, chỉ có thể do bàn tay con người tạo ra.”

“Khốn kiếp.” Tất Trận không nhịn được buột miệng chửi thề: “Mẹ kiếp, đều là trẻ con, sao có thể nhẫn tâm như vậy chứ?”

“Đội trưởng, tôi tìm được tư liệu của những đứa trẻ bị chôn trong tường rồi.” Ngu Thiên Phàm gần như gào lên đầy phẫn nộ: “Những đứa trẻ đó hầu như đều có lời đồn là quái thai, thậm chí cha mẹ của chúng còn vứt bỏ chúng.”

Vi Sinh Sa lúc này mới thở dài: “Cho nên, lí do mà cha của những đứa trẻ đó cũng được chôn ở trong tường là vì muốn trấn áp linh hồn của những đứa trẻ đó, có lẽ kẻ chủ mưu kia cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, dẫn đến việc không thể thật sự khống chế trận pháp này, nhưng mà, rất tiếc, người được phát hiện trong bức tường đầu tiên lại không phải là cha ruột của đứa trẻ.”

“Vậy điều kiện lựa chọn những đứa trẻ là gì?” Tất Trận nhíu mày: “Nói không chừng vì để bù vào, tên khốn đó sẽ còn bắt thêm trẻ con.”

Nghĩ một chút, Vi Sinh Sa vẫn nói ra: “Sao sáu cánh, sáu góc mỗi góc phân biệt đại diện cho một loại năng lực, ngôn linh, đọc tâm, thị quỷ, cảm linh, huyết ngân, xuất linh, bốn loại đầu hẳn là không khó hiểu, huyết ngân là chỉ máu của đứa trẻ có năng lực đặc thù, giải độc hoặc mang độc, xuất linh chính là linh hồn xuất khiếu, sáu loại trẻ con thiếu một cũng không được, một khi xảy ra sai sót, sẽ lập tức thất bại.”

...

“Hả? Nói cách khác, năm đó tôi cũng là một trong số những người sắp bị chôn sống ở trong tường, nhưng tôi đã chạy thoát.” Đan Phong cười lớn: “Quả nhiên là mạng tôi lớn.”

“Cũng chính vì vậy, nên người đó có thể đã bị phản phệ dẫn đến bị thương.” Thẩm Vọng Lương phỏng đoán: “Chẳng qua là loại thuật đọc tâm này, người có năng lực cũng chỉ đại khái nghe được một chút âm thanh, có thể đào sâu vào nội tâm người khác giống cậu như vậy, thật sự là quá ít.”

“Anh đang ám chỉ tôi nên đi làm bác sĩ tâm lý à?” Đan Phong cười đùa nói, nhưng lần này dù có nói gì thì anh ta cũng không chịu rời đi, với tư cách là người trong cuộc suýt mất mạng năm đó, anh ta cho rằng mình phải xem xét kỹ càng chuyện này là như thế nào.

Tiếp tục đi theo con đường, Thẩm Vọng Lương lấy bản đồ mang theo bên người ra, trên bản đồ còn có hình vẽ anh đã vẽ: “Hắn ta hẳn là đang ở vị trí trung tâm, nhưng trận pháp lại bị biến thành cái dạng này, nếu tôi là người sáng tạo ra nó năm xưa, nhất định sẽ bò ra làm thịt hắn ta.”

“Ồ? Còn có ẩn tình gì nữa sao?” Đan Phong tỏ vẻ Thẩm Vọng Lương thật sự có quá nhiều bí mật, đáng tiếc là không nghe được anh đang nghĩ gì, thật là đáng tiếc.

“Năng lực của bản thân không đủ, không áp chế được yêu trận, cho nên chỉ có thể dùng máu mủ của những đứa trẻ để trấn áp những vong linh này, nói chung là đã làm ô uế trận pháp này vô cùng nghiêm trọng, khiến năng lực của nó cũng nhỏ đi rất nhiều.” Người trả lời là một người không quen biết, Đan Phong ngẩng đầu nhìn sang, nghiêng nghiêng đầu, anh ta có thể nghe thấy tiếng lòng của người này, hắn đang nói: “Thật là trùng hợp.”

Trùng hợp với ai? Bản thân mình lại không quen biết hắn, vậy nhất định là Thẩm Vọng Lương rồi. Đan Phong lùi lại một bước, nhường chỗ cho Thẩm Vọng Lương lộ ra.

Nhìn người đàn ông quen thuộc, Thẩm Vọng Lương gật đầu: “Thì ra là Quỷ Vương, không biết vì sao Quỷ Vương lại đến nơi này?”

“Đương nhiên là muốn đến xem thử người phàm đã trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta đang làm gì.” Đường Dư cười một tiếng, khí thế quanh thân khϊếp người.

Tác giả có lời muốn nói: Đối với hệ thống, Đăng Hỏa sẽ không để một thứ kỳ quái cứ mãi nhìn chằm chằm vào nhân vật chính, thậm chí là can thiệp vào hành động của cậu ấy, cho nên, hệ thống sẽ sớm offline, và sự tồn tại của hệ thống là để dẫn dắt nhân vật chính tham gia vào chuyện này, tính cách của cậu ấy nói dễ nghe là lãnh đạm, nói khó nghe là ích kỷ, cậu ấy hoàn toàn sẽ không quan tâm đến bất kỳ người nào cậu ấy không quen biết.