Thẩm Vọng Lương không trả lời hệ thống, mà là nhìn quỷ hồn vẫn còn đang đứng ở cửa với hai hàng nước mắt máu: “Đó là cái gì?”
Bóng người vẫn gào thét, như thể đã mất đi lý trí, nhưng Thẩm Vọng Lương biết, nó chỉ là không thể diễn đạt được mà thôi. Nó vẫn luôn khóc, cũng không biết đang khóc vì điều gì, chỉ lặp đi lặp lại những lời cầu cứu đại loại như con gái nhỏ của tôi, ba tuổi gì đó.
Thẩm Vọng Lương lấy điện thoại ra, bấm số 110, sau đó báo cho cảnh sát rằng mình phát hiện ra xác chết và nói địa chỉ cho họ, còn anh thì thay quần áo rồi rời đi. Trên đường tiếng còi hú của xe cảnh sát lướt qua, Thẩm Vọng Lương bình tĩnh đến chợ mua thức ăn, chuẩn bị cho mình một bữa tối thanh đạm.
【Làm sao ký chủ lại biết đó là xác chết chứ không phải là một quỷ hồn khác?】
“Vì đó là hai thứ khác nhau, sao lại có thể gộp chung được?” Thẩm Vọng Lương nói với vẻ khó hiểu: “Giống như người sống và người chết vậy, sao lại không phân biệt được giữa xác chết và quỷ hồn chứ?”
Giọng điệu của Thẩm Vọng Lương bằng phẳng đến mức khiến cho hệ thống có cảm giác giống như là mình đang làm quá lên, nhưng là một người bình thường thì đều sẽ cảm thấy xác chết và quỷ hồn chẳng có gì khác nhau, chứ không phải xác chết và quỷ hồn là hai thứ khác biệt một cách rõ ràng.
Mèo đen ở trong nhà kêu meo meo, chào đón chủ nhân đã về, chỉ là hình như trong miệng nó vẫn đang nhai cái gì đó, còn có thể ngửi thấy mùi hôi.
“Ăn cái gì vậy? Chuột chết à?” Thẩm Vọng Lương nhìn nó: “Mùi nồng như thế, tối nay phải đánh răng tắm rửa rồi mới được đi ngủ.”
Mèo đen kêu meo meo, lông dựng hết lên, giống như là nghe hiểu lời nói của Thẩm Vọng Lương nên mới xù lông. Thẩm Vọng Lương chọc nó một cái: “Vậy rốt cuộc mi đã ăn cái gì?”
【Ký chủ, theo như tôi biết, mèo đen của ngài đã ăn một con quỷ quét nhà*.】Hệ thống lặng lẽ nhắc nhở.
“Đã nói cho mi bao nhiêu lần rồi, không được ăn mấy đồ bẩn thỉu!” Thẩm Vọng Lương cau mày, ôm mèo đen lên: “Nhổ ra nhanh lên!”
Mèo đen kêu meo meo, nhưng chẳng nôn ra thứ gì, Thẩm Vọng Lương hừ lạnh một tiếng rồi đặt nó xuống mặt đất: “Phạt mi một tháng không có đồ ăn vặt.”
【Ký chủ... Mèo của ngài ăn một con quỷ, một con quỷ đấy!】
“Đúng thế, thứ bẩn thỉu như vậy, ăn vào sẽ đau bụng tiêu chảy, đồ mèo ngốc.” Thẩm Vọng Lương xắn tay áo lên, bắt đầu xử lý đống rau dưa mình đã mua, lời nói thờ ơ, điều duy nhất anh quan tâm chính là mèo nhà mình ăn vào sẽ đau bụng tiêu chảy. Hệ thống im lặng rút lui, nó không hiểu được vị ký chủ này, thật sự không hiểu được.
Buổi sáng hôm sau khi xuống nhà để chạy bộ, chuyện về việc vậy mà lại tìm thấy xác chết trong tường của tiệm cơm đã được đồn lên ầm ĩ, người ta nói rằng bên trong có hai xác chết, một lớn một nhỏ, thi thể đã khô quắt, xem ra cũng đã lâu rồi, người lớn chỉ khoảng hai mươi tuổi, đứa nhỏ thì cũng chỉ có hai ba tuổi, khiến cho người ta vô cùng xót xa.
【Ký chủ, xin hãy tiếp tục đi làm nhiệm vụ.】
“Ngốc, mi còn chưa phát hiện ra à?” Thẩm Vọng Lương ngồi xổm ở trong nhà, ôm tách trà nhấp nhẹ một ngụm, nhà vệ sinh đó có hai xác chết, nhưng lại chỉ có một quỷ hồn.
***
*Quỷ quét nhà: loại ma quỷ trong văn hóa dân gian Trung Quốc:
- "Quỷ quét nhà" thường được miêu tả là những hồn ma yếu đuối, thường xuất hiện ở những nơi bẩn thỉu, tối tăm như nhà vệ sinh, nhà kho, gác mái,...
- Chúng được cho là có nhiệm vụ quét dọn, giữ gìn vệ sinh cho những nơi này.
- Do thường xuyên tiếp xúc với bụi bẩn, rác rưởi, "quỷ quét nhà" thường được coi là những linh hồn ô uế, không may mắn.
- Tuy nhiên, cũng có một số quan niệm cho rằng "quỷ quét nhà" là những linh hồn tốt bụng, giúp đỡ con người giữ gìn vệ sinh.