Nghe Nói Tôi Là Thế Thân Của Ánh Trăng Sáng

Chương 3

Vương Bảo Châu hao hết tâm tư làm này làm kia trước mặt người nhà họ Giang, vất vả lắm mới có được ấn tượng tốt, sắp có hy vọng được cho vào danh sách đề cử vợ sắp cưới của đại lão, nào biết đúng lúc này Giang Hoắc đột nhiên bị tai nạn, dây thần kinh trên chân bị đứt, bị liệt phần dưới, kiếp này có khả năng phải sống trên xe lăn đến cuối đời.

Nhà họ Giang không chỉ có mình Giang Hoắc, tập đoàn lớn thế kia đương nhiên không cần người tàn phế như Giang Hoắc phải thừa kế.

Cao phú soái lập tức trở thành lùn nghèo xấu, nửa đời sau rất có thể phải ngồi trên xe lăn làm người rảnh rỗi giàu có.

Các quý cô xinh đẹp danh viện nghe thế lập tức xách váy chạy, Vương Bảo Châu luôn thanh cao cũng không ngoại lệ.

Ai biết được đúng lúc này, bên nhà họ Giang lại thông báo đã nhìn trúng nhà họ Vương, có ý muốn liên với nhà họ Vương.

Vương Bảo Châu không vui là cái chắc, tốt xấu gì cô ta cũng là bạch phú mỹ, ai thèm gả cho tên tàn phế không tiền đồ kia chứ.

Cô ta hết khóc lại nháo, làm đủ trò tuyệt thực, nói hết nước hết cái, lợi cái gì, hại ra sao, một cô gái xinh đẹp tài giỏi như mình nên lấy một anh chồng có tương lai xán lạn, làm nền móng cho sự nghiệp của nhà họ Vương, sao có thể gả cho tên Giang Hoắc què quặt đó được.

Nói đi nói lại vẫn không thuyết phục được vợ chồng Vương Đức Giang. Có điều bọn họ cũng không dám minh đắc tội nhà Giang, cuối cùng nghĩ nát óc mới có kế thay mận đổi đào, đổi đối tượng đính hôn thành cô con gái thứ hai không được cưng chiều, còn nói bậy bạ khắp nơi rằng cô hai rất thích Giang Hoắc, đủ thứ chuyện……

Không ngờ nhà họ Giang lại đồng ý rất sảng khoái.

Vì thế hôn sự của hai nhà lập tức được quyết định.

Cô hai nhà họ Vương đang ngồi trong nhà, hôn sự tự dưng từ trên trời rơi xuống, thứ chị gái chẳng thèm lấy lại đổ lên đầu mình, cô đương nhiên không muốn. đang kên kế hoạch chạy trốn, ai ngờ lúc nhảy từ tầng hai xuống lại bị ngã ngất xỉu, được đưa đến bệnh viện, sau khi tỉnh lại đã đổi thành một người khác.

Cô hai nhà họ Vương rất kháng cự với hôn sự này, nhưng Vương Triều Lộ lại chẳng có vấn đề gì.

Chỉ cần cô không ghét bỏ nam chính tàn tật như cô hai nhà họ Vương trong tiểu thuyết là được, sau đó lại đui mù yêu anh, ly hôn rồi vẫn lì lợm la liếʍ.

Không ngừng tạo chướng ngại vật cho cuộc tình của nam nữ chính, trở thành nữ phụ ác độc người gặp người ghét,

Một hai năm sau, cô có thể cầm tiền thoái vị, bắt đầu cuộc sống mới.