Mái tóc đẹp như vậy… sắp bị cạo sạch rồi.
Chúng rải rác trên mặt đất mà dáng vẻ vẫn ngoan ngoãn xinh đẹp như vậy, nhưng không qua bao lâu, chúng cùng chính nàng hiện giờ chẳng còn bao nhiêu tóc thừa lại đỉnh đầu sẽ cùng nhau bị dính bụi bặm của sự răn dạy bên trong hình phòng, rồi lại bị vứt bỏ ở góc giống rác rưởi...
Mái tóc đen của nàng, mái tóc dài Vân ca ca từng yêu thích không rời tay, sẽ không bao giờ còn nữa...
Mấy hơi thở qua đi, con dao lạnh như băng rời khỏi đầu nàng.
“Được rồi.” Lăng Uyên xoay người thu lại dao cạo trong tay, rất nhanh đã trở về, khoanh hai tay nhìn người đàn bà quỳ rạp bên chân hắn, trong mắt mang theo vẻ hài lòng nhạt nhòa.
Thiếu nữ trần trụi toàn thân, quỳ gối trên mặt đất rơi đầy tóc, làn da của nàng vốn tựa như tuyết trắng, mới cạo sạch tóc lại càng trắng nõn như trong suốt đến có thể giám định cơ thể. Sợi tóc chồng chất ở bên cạnh nàng như những đám tuyết… một giây trước những sợi tóc đen này còn phát triển tốt ở trên đầu nàng, sợi tóc dịu dàng rủ xuống trước ngực, che nửa núm ngực đỏ sậm đáng yêu của nàng. Mà nay chúng đã bị chính hắn tự tay cạo sạch sẽ, không thể che chắn tấc da thịt nào trên cơ thể thiếu nữ, lại càng không thể che giấu bất kỳ dấu vết nào của người nam nhân để lại trên người nàng...
Lăng Uyên nhìn chằm chằm vào thân thể trần trụi của Tư Mân, đôi mắt hẹp dài sắc bén híp lại từng chút một.
Tư Mân mới cạo trọc đầu cung phục quỳ xuống đất, thân thể xinh đẹp hơi run lên bởi vì rét lạnh, cả cái đầu trơn bóng nhìn qua cũng thấy ngoan ngoãn và đáng yêu...
Quả thực Lăng Uyên cực kỳ thích dáng vẻ này của nàng, hắn hận không thể lập tức kéo người lên giường, hung hăng ấn cái đầu không còn một cọng tóc nào của nàng vào giữa đùi của mình, ép nàng mở cái miệng nhỏ nhắn hồng phấn của mình ra để phun ra nuốt vào thứ du͙© vọиɠ lửa nóng ngang ngạnh của chính mình...
Nhưng mà còn chưa đến lúc, bọn họ còn có rất nhiều quy trình lễ nghi phải làm.
Lăng Uyên cố nén tình yêu và du͙© vọиɠ của mình để đi lên phía trước, vươn bàn tay to lớn vuốt ve da đầu trơn bóng của Tư Mân, trong lòng sung sướиɠ muốn chết nhưng giọng nói lạnh lùng và nghiêm khắc: “Tiện súc không có quy củ, phu chủ vất vả cạo đầu cho ngươi, ngươi nên nói gì?”
“Ta…” Tư Mân mờ mịt phun ra một chữ, ai ngờ lời vừa ra khỏi miệng, da đầu mới vừa bị cạo sạch đã bị tát một cái thật mạnh.