Sau Khi Đâm Sau Lưng Thái Tử, Ta Bỏ Trốn

Chương 25: Lộ tung tích Thái tử

Sau khi rời khỏi nhà Dương đại tẩu, Chức Vụ suy nghĩ hồi lâu rồi tìm một tiên sinh viết thư thay gần đây.

Vị tiên sinh này thu phí hợp lý, viết một bức thư chỉ lấy năm đồng xu.

Ông thấy Chức Vụ sau khi nghe giá cả thì hơi lưỡng lự, bèn giảm thêm một đồng xu.

Không ngờ, mỹ nhân đứng trước quầy lại không phải do dự về giá cả.

Mà là do dự…

Đến lúc đưa cho trượng phu một phong thư hòa ly, sợ sẽ khiến y tự ti cho rằng Chức Vụ đối xử tốt với y là vì đang lợi dụng y.

Thậm chí sẽ nghĩ rằng sau khi phát hiện y vô dụng, nàng liền tuyệt tình bỏ rơi y.

Những suy nghĩ này thực sự sẽ làm y tổn thương.

Nếu Chức Vụ biết được thân phận thật của trượng phu yếu đuối nhà mình, nàng sẽ hiểu rằng lúc đó không phải là nàng có bỏ rơi y hay không.

Mà là sau khi trêu chọc Thái tử Yến Ân mà còn muốn toàn thân rút lui là điều si tâm vọng tưởng.

Buổi trưa.

Không biết La huyện lệnh nghe tin từ đâu, bát ngờ tuyên bốn Thái tử đang ở trong thôn Đào Hoa, lập tức gây ra sóng gió lớn.

Dân chúng bàn tán xôn xao, chưa kịp suy đoán gì, La huyện lệnh đã phái nha sai xuống vào trong thôn bắt đầu kiểm tra từng nhà một.

Ở một góc sân, Địa Yếm đặt thịt thỏ đã chặt xuống bên cửa sổ, máu tươi đầm đìa.

Nhưng chủ nhân lại không nhìn lấy một lần.

Y gãi đầu vẻ bực bội, sau đó nghĩ đến động tĩnh trong thôn hôm nay, liền nói với Yến Ân về chuyện La huyện lệnh đã dẫn người đến thôn kiểm tra.

Yến Ân cầm một ống tre cỡ đầu ngón tay.

Mấy ngày nay, y đối chiếu các nguyên liệu cần thiết trong ống tre với những thứ trong quyển sách cũ nát.

Y không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi bằng giọng lạnh nhạt: “La huyện lệnh đến đây làm gì?”

Địa Yếm không hiểu, suy nghĩ một lúc, chỉ nói những từ mà y nghe thấy nhiều nhất trong thôn.

"Thái tử…”

Lời y vừa dứt, Yến Ân lập tức nhấc mắt lên.

Ánh mắt khó lường của nam nhân nhìn về phía Địa Yếm, khiến Địa Yếm không hiểu sao cả người căng thẳng.

Giống như khi săn bắn trong rừng, cảm nhận được loài thú xa lạ to lớn nguy hiểm... nhưng khi nhận ra đó là chủ nhân, y lại cảm thấy mơ hồ.

Chỉ trong chốc lát, mọi thứ dường như là ảo giác, nét mặt nam nhân vẫn bình thường.

Khi ánh mắt y lướt qua bóng người ở xa, Yến Ân điềm nhiên nói: "Ta biết rồi."

Y ra lệnh cho Địa Yếm rời đi, Địa Yếm lập tức kéo con thỏ chết ra khỏi sân.

Một lát sau, khi một nha sai đến nhà Chức Vụ, chỉ thấy một nam nhân yếu ớt bước ra.

Nha sai nhíu mày, lập tức hỏi: “Thê tử ngươi đâu?"

Trong tay nha sai đang giữ giấy đăng ký thường trú của hộ này, là “Trần Vụ" và "Liễu Đàn”.

Yến Ân ngẩng đầu nhìn nha sai, bình thản đáp: “Thê tử ta ra ngoài chưa về."

Nha sai hỏi tuổi và hộ tịch của y theo lệ, đối chiếu với thông tin đã đăng ký đều khớp, sau đó nghiêm giọng ra lệnh cho người trong thôn mấy ngày tới không ai được rời khỏi huyện nửa bước.

Ba ngày sau, họ sẽ lọc ra danh sách nghi ngờ để điều tra.

Dù sao thôn Đào Hoa không lớn nhưng dân số lại không ít.

Họ có lẽ cần phải dùng danh sách dân số đã đăng ký để lọc một lần, sau đó mới có thể tiến hành tìm kiếm chi tiết hơn.

Hoặc có lẽ...

Sau khi đối phương rời đi, Yến Ân dần dần hình dung tình thế hiện tại trong đầu.

Hoặc có lẽ mục đích của La huyện lệnh không phải là tìm Thái tử, mà là...

Đồng tử đen thẫm của Yến Ân từ từ xoay, nhìn theo bóng dáng đám người rời đi.

Kẻ thù của Đông cung Thái tử rất nhiều.

Nếu có người biết được tình trạng hiện tại của Thái tử, chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này.

Thậm chí sẵn sàng trả bất cứ giá nào để tiêu diệt Thái tử hoàn toàn.