Xuyên Sách: Ta Dựa Vào Nổi Điên Quậy Tung Nóc Giới Tu Chân

Chương 28: Nháo lớn rồi

Ăn xong một viên thuốc an thần, hơn nữa, nghe Hạ Thanh Tâm nói muốn để cho mình làm nha hoàn hồi môn. Hạ Hỉ lập tức giống như được tiêm máu gà, cánh tay gầy gò bưng chậu nước liền bắt đầu hớt hải chạy ra cửa.

Hạ Thanh Tâm ngồi ở phía sau không nhịn được bật cười, tiểu nha đầu câm này vẫn rất có ý tứ, còn biết chạy lấy đà đâu.

Hạ Hỉ chạy đến cửa, hai tay dùng sức giương lên, hướng chậu nước bẩn về phía đám tu sĩ cùng đám tiểu thư dội mạnh xuống, bên ngoài tức khắc phát tiếng thét chói tai như chọc tiết heo.

Trong số bọn họ kỳ thật có chút người có thể né tránh, rốt cuộc là tu sĩ, nhưng mà tất cả bọn họ, bất kể là ai đều không thể tưởng tượng tới, một kẻ phàm nhân như Hạ Hỉ lại dám hất nước bẩn lên người chính mình.

Sau khi hất nước bẩn xong, Hạ Hỉ đem chậu nước ném loảng xoảng xuống mặt đất, rồi cong chân chạy về phía Hạ Thanh Tâm.

Đám người kia sau khi bị dội nước bẩn thì đều giận tím mặt, không rảnh để ý tới mệnh lệnh mà Hạ Phi Vũ ban xuống, không cho phép bọn họ tới quấy rầy Hạ Thanh Tâm, trực tiếp hùng hổ vọt vào trong viện tìm nàng lý luận.

Hạ Thanh Tâm bấy giờ mới chậm rì rì đứng lên, liếc mắt ra hiệu cho Hạ Hỉ trốn vào nhà, cười tủm tỉm nhìn mọi người một cái, sờ sờ vào trong cổ áo, móc ra một khối lệnh bài truyền tin, sau đó ở ngay trước mặt mọi người, truyền vào linh lực, gọi cho Hạ Phi Vũ.

Tấm ngọc bài truyền tin này là do Hạ Phi Vũ tặng nàng, lão cũng hy vọng có thể kéo gần quan hệ với Hạ Thanh Tâm, nên cho nàng một tấm ngọc bài truyền tin. Trực tiếp liên thông với ngọc bài truyền tin của lão, để Hạ Thanh Tâm bảo quản thật tốt, có nhu cầu gì liền trực tiếp nói với mình.

Đương nhiên, Hạ Phi Vũ sở dĩ đem thử tốt như vậy giao cho Hạ Thanh Tâm, mục đích rõ ràng là dự định, sau khi nàng gả tới Vân Tê Cung, chính mình thuận tiện đòi hỏi nàng đồ vật.

Bất kể là mục đích gì, Hạ Thanh Tâm chiếm được một cái điện thoại di động phiên bản tu tiên, tuy rằng chẳng hề có công năng gì, chỉ có thể trò chuyện cùng một người, nhưng dù sao nó cũng là đồ vật giống với điện thoại di động thời hiện đại, nàng đối với nó vẫn yêu thích không buông tay.

Đang lo không có cơ hội nếm thử một chút, không nghĩ tới đám chó bẩn này lại tự mình đưa tới cửa.

Ngọc bài lập lòe vài cái, rất nhanh liền liên thông, đôi mắt hồ ly của Hạ Thanh Tâm cong cong, sau đó vừa mở miệng đã lập tức khóc nức nở cực kỳ thê thảm:

- Phụ thân cứu mạng! Phụ thân cứu mạng! Có mấy người vọt vào trong tiểu viện của ta, muốn nhốt ta vào l*иg heo...

Đám người bên ngoài cả bọn toàn thân dính nước bẩn thối hoắc, đang dự định tới tìm Hạ Thanh Tâm gây sự, nghe được âm thanh uy nghiêm của Hạ Phi Vũ truyền ra từ trong ngọc bài, toàn bộ sắc mặt đại biến.

Nhưng ở nơi đây rốt cuộc có mấy người là nữ nhi của Hạ Phi Vũ, cụ thể ai là đệ tử ai là nữ nhi, Hạ Thanh Tâm cũng không phân biệt rõ ràng cho lắm.

Đám nữ nhi tuy rằng trong lòng sợ hãi Hạ Phi Vũ sẽ trách tội, nhưng mà các nàng cảm thấy chính mình đang chiếm lý, sắc mặt chỉ hơi biến hóa đôi chút, chứ không hề lùi bước.

Sau đó sự tình liền như vậy nháo lớn, một đám người mênh mông cuồn cuộn đi tìm Hạ Phi Vũ đòi phán quyết.

Hạ Thanh Tâm đối với Hạ Phi Vũ khóc lóc kể lể một trận, đám người kia trên người còn mang theo chứng cứ phạm tội của nàng, khóc lóc kể lể còn ác hơn.

Đặc biệt là mấy vị nữ nhi, há mồm ngậm miệng chính là:

- Chúng ta mới là nữ nhi của ngài, cái đứa dòng thứ không biết xấu hổ này, dựa vào cái gì mà làm nữ nhi của phụ thân.

- Liền xem như liên hôn cùng Vân Tê Cung, tỷ muội chúng ta người nào không mạnh hơn nàng, chỉ có chúng ta mới có thể thật lòng hướng về phụ thân ngươi.