Xuyên Sách: Ta Dựa Vào Nổi Điên Quậy Tung Nóc Giới Tu Chân

Chương 9: Tới đi, lang quân

Nàng thế mà cảm giác được nội tâm chính mình có chút xao xuyến, trái tim của nàng giờ khắc này đang nhảy lên giống như ngọn lửa trước mặt, ngay cả giọng nói cũng mềm mại hơn rất nhiều.

Theo lý mà nói là không nên, nhưng mà bản thân Hạ Thanh Tâm đều không ý thức được, một chút thưởng thức của nàng, bị Địa Nguyên Kim Tuỷ Thú trong cơ thể phóng đại trở thành du͙© vọиɠ.

Nàng thậm chí không tự chủ được suy nghĩ, một cái phân thân đã đẹp trai như vậy, thì bản thể Tạ Lan chẳng phải còn đẹp đến mức mù mắt chó ư!

Không bằng nàng trước chơi một chút?

Khụ khụ...

Có lẽ là do ánh mắt của Hạ Thanh Tâm quá mức nóng cháy, khiến cho Tạ Hiên Nhiên có chút chịu không nổi, hắn hiện tại là phân thân, lại cũng là Tạ Lan, rốt cuộc muốn phong ấn Địa Nguyên Kim Tủy Thú, Tạ Lan tất nhiên phải tự mình chạy tới.

Hắn đột nhiên xoay mặt, đối diện với tầm mắt của nàng, trầm giọng hỏi:

- Ngươi nhìn cái gì?

- Nhìn ngươi nha!

Hạ Thanh Tâm nhìn Tạ Hiên Nhiên, trong mắt bùng nổ sự ám muội. Ánh mắt của nàng dần dần trở nên si mê, nhìn Tạ Hiên Nhiên nói:

- Ta nhìn tình lang của chính mình, có cái gì kỳ quái hả?

- Ngươi tới đây!

Hạ Thanh Tâm duỗi tay, hướng về phía Tạ Hiên Nhiên ngoắc ngoắc.

Động tác nướng thịt của Tạ Hiên Nhiên dừng lại đôi chút, lông mày tuy rằng không có nhăn nhúm, nhưng ánh mắt lại thâm thuý thêm một phần, từ thị giác của Hạ Thanh Tâm nhìn qua trông vô cùng lãnh khốc.

Hắn cũng không có xuất thủ, cứ như vậy từ trên cao nhìn xuống Hạ Thanh Tâm, ý đồ dùng cái biểu cảm mà chính mình vẫn thường đe dọa đám Tiên Minh tiên trưởng nhằm doạ lui nàng.

Nhưng hắn đã quên chính mình hiện giờ đang ở trong cơ thể phân thân, thời điểm xụ mặt, cũng không có cái loại uy áp phong lôi cuồn cuộn như của bản thể.

Không thể doạ lùi một tên sắc quỷ, sắc đảm bị phóng đại một vạn lần như nàng.

Hạ Thanh Tâm nằm ở bên chân hắn, đối với hắn ngoắc ngón tay, thấy hắn bất động, lại đột nhiên duỗi tay bắt lấy cổ chân hắn nói:

- Cúi đầu xuống!

- Làm cái gì?

Tạ Hiên Nhiên nhíu mày quát lớn.

Hạ Thanh Tâm cười nói:

- Cúi đầu xuống hôn môi chứ làm sao, ngươi lớn lên đẹp trai như vậy, ta vừa nhìn đã thấy thèm.

Hiện tại, Hạ Thanh Tâm tuy rằng sắc tâm quá độ, nhưng vẫn còn có lý trí, cũng biết chính mình đang làm gì, nàng nghĩ đến chỉ là phân thân của nam chính mà thôi, nam chính có nhiều phân thân như vậy, hôn một phát thì có chuyện gì to tát đâu?

Từ trước đến nay, Hạ Thanh Tâm vốn không phải là một vị tiên cô rụt rè đoan trang, tuy rằng nàng chưa từng yêu đương, nhưng nàng sẽ lên mạng nha, trên mạng cái gì đều có, cái gì mà phim cấp 3, truyện H+, cấm luyến...nàng xem qua không có một vạn cũng có tám ngàn.

Loại lời cợt nhả gì nàng đều sẽ nói nha.

Tinh thần của nàng là một mảnh mờ nhạt.

Bằng không, cái thứ nhất bị Địa Nguyên Kim Tủy Thú phóng đại cũng sẽ không phải là sắc dục.

Sau khi Tạ Hiên Hiên nghe xong, sắc mặt ngây ngẩn chốc lát, trong thân thể của hắn hiện tại cất giữ chính là ý thức của Tạ Lan.

Cả đời Tạ Lan cũng chưa từng gặp qua loại chuyện như thế, đây đã không còn có thể dùng hai chữ mạo phạm để hình dung.

Chờ đến lúc hắn kịp phản ứng Hạ Thanh Tâm rốt cuộc vừa nói gì, tuy rằng biểu cảm không có biến hoá, nhưng Hạ Thanh Tâm rõ ràng có thể nhìn thấy ánh mắt của hắn thay đổi.

Nếu trước mắt của hắn có một bức tường, như vậy hiện tại giữa nàng và hắn đã dựng lên Vạn Lý Trường Thành.

Hạ Thanh Tâm nằm ở đằng kia, nheo đôi mắt hồ ly lại, cười tủm tỉm liếc hắn, nâng một chân quơ quơ, thừa thắng xông lên.

- Tới đi, lang quân, ngươi kéo ta ra ngoài chạy trốn, còn không phải là vì chuyện này ư?