Hạ Thanh Tâm có chút đau lòng thịt linh thú mới ăn vào còn chưa kịp tiêu hoá xong, hai đời của nàng cộng lại cũng chưa từng được ăn qua thứ tốt như vậy, thịt ăn vào liền tan ra, vị thơm ngon lưu mãi trong khoang miệng, hiện tại đều nôn sạch hết rồi.
Tiểu tình lang phi thường cẩn thận, dùng thuật Thanh Khiết giúp nàng lau miệng, đem Hạ Thanh Tâm đỡ đến trên một hòn đá bóng loáng ngồi xuống, còn đưa cho nàng một túi nước, sau đó nói với nàng:
- Ngươi chờ ta ở đây đi, ta đi nhặt củi nhóm lửa, nấu đồ ăn cho ngươi!
Hắn là tu sĩ cảnh giới cao, đương nhiên không sợ nóng lạnh, không biết đói no, nấu đồ ăn cái gì tự nhiên là để cho yếu gà như Hạ Thanh Tâm hưởng dụng.
Hạ Thanh Tâm bấy giờ mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía tiểu tình lang.
Tiểu tình lang của nàng lớn lên mười phần đẹp trai, đẹp đến mức Hạ Thanh Tâm vừa nhìn hắn, liền có cảm giác là soái ca bước ra từ trong truyện ngôn tình.
Mặt mày cương nghị, đôi mắt hẹp dài, cái mũi đỉnh bạc, thân hình cao gầy, hắn mặc một chiếc đạo bào màu lam cùng màu trắng giao nhau, trên vai có thêu đám mây bằng chỉ vàng. Hắn lẳng lặng mà đứng ở trong rừng cây u ám, cứ như chiến thần bước xuống từ trên Thiên Cung.
Mỗi lần Hạ Thanh Tâm nhìn thấy hắn, đều không tự chủ được mà ngừng thở.
Sau đó, trong lòng nàng thầm mắng một câu vang dội: Cái Lão Vương Bát nhà ngươi, hơn một ngàn tuổi còn giả vờ non tơ, không biết ngượng hả?
Đôi mắt sắc bén tinh tường quán tuyệt cổ kim của nàng đã sớm xem thấu hết thảy!
Hạ Thanh Tâm là xuyên vào trong sách, thế giới này là một quyển sách tiên hiệp thầy trò luyến tương đối lạn đường cái.
Nam chính cùng nữ chính trải qua các loại ngược thân ngược tâm, ngươi yêu ta ta không yêu ngươi, ta yêu ngươi nhưng ta vẫn điên cuồng ngược ngươi, cuối cùng thành công HE.
Mà Hạ Thanh Tâm thì từng là fan ỉa chảy của quyển sách này.
Tương đối đáng giá nhắc tới chính là cách hành văn của tác giả cũng không tệ lắm, có thể đem tình tiết cẩu huyết viết đến vô cùng nhuần nhuyễn, hơn nữa trong sách cũng có chỗ phi thường kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó là có: Bánh nhân quy!
Cho nên cứ việc cốt truyện có chút cũ kỹ, nhưng nàng vẫn hào hứng đọc từ đầu đến đuôi rồi.
Mà tương đối phá hoại đó là, thời điểm đọc cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng sau khi xuyên vào sách rồi thì không dễ chơi.
Nàng xuyên thành "nguyên phối" của nam chính Tạ Lan trong sách, là một tên nữ phụ pháo hôi não tàn.
Thời điểm cốt truyện mới tiến hành được một phần ba, liền bởi vì hãm hại nữ chính mà đi đời nhà ma.
Vẫn là tự tay nam chính gϊếŧ chết, ném xuống Vạn Thú Uyên ở Ma Vực, chịu đựng vạn thú cắn xé mà tiêu đời.
Lúc Hạ Thanh Tâm đọc đến cái đoạn đó, cảm thấy rất sảng, rốt cuộc tên nữ phụ pháo hôi kia vì yêu đương não mà hại chết thật nhiều người, bao gồm thân nhân của chính nàng.
Cũng mẹ nó ly kỳ đó là Hạ Thanh Tâm cùng tên nữ phụ pháo hôi kia không hề có chỗ tương tự nào, ngay cả giả thiết xuyên việt thông thường đó là trùng tên trùng họ cũng méo có.
Nữ phụ pháo hôi gọi Viên Uyển Nhu, nàng gọi Hạ Thanh Tâm, có quan hệ gì sao?
Mà nguyên nhân chính là vì Hạ Thanh Tâm đọc qua quyển sách này, biết tay tiểu tình lang trước mặt căn bản không phải là cái chó tiểu tình lang gì cả mà là phân thân của Lão Vương Bát hơn ngàn tuổi Tạ Lan.
Tạ Lan vì tu luyện, thường xuyên đem thất tình lục dục của chính mình chém ra, hoá thành phân thân.
Lấy tu vi của Tạ Lan, một lần nhiều nhất có thể đem chính mình phân thành năm người, ở trong cốt truyện, hắn cho chính mình phân ra một vị "thê tử", sau đó lại cùng vị "thê tử" kia sinh ra một đứa "nhi tử".
Mỗi một người đều là công cụ để cho hắn cưỡng ép chặt đứt thất tình lục dục. Sau khi lợi dụng xong liền sẽ bị hắn xử lý rớt.
"Vị thê tử đầu tiên" của hắn chính là chết ở trong một lần "ngoài ý muốn" như vậy.