Ăn Dưa Hóng Drama Trong Thế Giới Toàn Là Nhân Vật Chính

Chương 18: Các loại hào quang

[CC123]: #Cố Gia Tuế bị tạt nước khi báo danh tại Đại học Tân Thành# Những người trong chủ đề này đều là não tàn sao? Đọc mà bực mình, nữ sinh mặc váy bị tạt nước, kẻ tạt nước là người qua đường sao, đó là người cố ý hãm hại. Nếu trong chai nước đó là axit thì chính là tội phạm. Cố Gia Tuế không phạm tội gì, đi trên đường bị tạt nước còn bị “nạn nhân có tội” à? Có một số người ngoài việc ghen ghét ra thì trong đầu còn gì khác không? #Từ chối luận tội của nạn nhân # Chia sẻ bài viết này sẽ rút thăm hai mươi người tặng hộp quà dưỡng da của Lancome.

Nhìn nội dung của người đăng, A Ngôn không chỉ gật đầu, mà còn thấy người này rất sáng suốt.

Khi nhìn xuống dưới phần chia sẻ là rút thưởng, chủ tài khoản CC đã đăng hình ảnh hai mươi hộp quà dưỡng da cao cấp xếp chồng lên quầy và cả hóa đơn thanh toán.

“Cố Gia Tuế lại có fan phú bà luôn hả?”

“Tìm thử xem, hộp quà dưỡng da này hơn hai nghìn tệ, fan phú bà vừa rút thăm tặng quà là đã chi ra năm mươi nghìn tệ rồi.”

“Nhìn trang cá nhân thì là một tài khoản phụ.”

“Dù không thích Cố Gia Tuế, nhưng những gì chủ tài khoản nói là sự thật, ủng hộ.”

“Tham gia làm một phân tử, hy vọng trúng thưởng.”

Có phần thưởng rút thăm hấp dẫn, lại là mỹ phẩm cao cấp, không lạ gì khi vừa vào lại chủ đề thì bài đăng này đã hiện lên đầu tiên.

A Ngôn vào trang cá nhân của chủ tài khoản CC xem, thấy IP của trang cá nhân vẫn ở Dương Thành, nhưng bài đăng này lại là từ Tân Thành.

Cô thuận tay nhấn vào chia sẻ, kèm theo hai từ khóa, cũng tham gia rút thăm may mắn.

“Baby, tớ về rồi đây—” Giọng nói trong trẻo của Sở Băng Băng vang lên, A Ngôn nhanh chóng chuyển giao diện điện thoại, tháo tai nghe rồi nhìn cậu ấy bước vào phòng.

Trên tay Sở Băng Băng đang xách túi quà tặng mỹ phẩm dưỡng da của Ya, lúc này đang đặt túi nhỏ lên bàn của Đinh Linh.

“Lúc trước vì hành lý không đủ chỗ, tớ quên mang theo mỹ phẩm dưỡng da, nên đi mua một ít, chị nhân viên tư vấn khá tốt bụng, đã tặng nhiều mẫu thử nhỏ, mọi người ai cũng có phần.”

Cậu ấy cười hì hì đưa túi quà nhỏ cho Cố Gia Tuế, A Ngôn và Dịch Tri.

Cố Gia Tuế nhìn qua, cảm ơn rồi nhận lấy, Dịch Tri cũng không quá để tâm, bọn họ là người không cùng thế giới, cô ấy cũng không quen với các thương hiệu mỹ phẩm ở đây.

“Cảm ơn Băng Băng.” A Ngôn nhận túi quà không lớn, sau khi mở ra thì im lặng.

Tinh chất bạch kim và kem mắt của Ya, mặc dù dung lượng là 30ml và 15ml, nhưng cậu ấy nói đây là mẫu thử? Đây hoàn toàn là sản phẩm chính hãng!

Trong ba năm học ở trường trung học tư nhân, cái khác không dám nói, nhưng cô rất quen thuộc với các thương hiệu cao cấp, từ thời trang đến mỹ phẩm dưỡng da.

Chỉ một chai tinh chất nho nhỏ và một hũ kem mắt nhỏ, giá trị ít nhất sáu nghìn tệ.

Còn chai nước hoa mini và các mẫu thử trong túi, đó mới thực sự là mẫu thử miễn phí, không tính vào tổng giá trị.

Một phòng ngủ bốn người, ngày đầu tiên khai giảng mỗi người đã nhận được món quà trị giá sáu nghìn tệ, mặc dù chỉ là mẫu thử, xem ra hào quang “không xài tiền thì sẽ chết” này rất mạnh.