Ăn Dưa Hóng Drama Trong Thế Giới Toàn Là Nhân Vật Chính

Chương 3: Gặp bạn cùng phòng (1)

"320, đến rồi."

Quay sang nhìn bảng số trên khung cửa, A Ngôn cẩn thận xác nhận, bước vào kí túc xá mà mình sẽ ở trong bốn năm tới.

“Lạch cạch”, bánh lăn của vali lăn vào kí túc xá trước, A Ngôn đẩy tay cầm đi vào, vừa bước vào đã chạm mặt một nữ sinh đang soạn đồ dùng trên bàn học.

Cô gái này tướng mạo thanh tú, rất có khí khái, tóc buộc đuôi ngựa, trước trán hai bên có hai lọn tóc nhuộm màu xanh lá đậm, mặc dù đang ngồi nhưng vẫn có thể nhìn ra vai rộng chân dài, tỉ lệ cân đối, cô ấy không nói chuyện, chỉ gật đầu với A Ngôn.

Bước chân A Ngôn cứng đờ, gật đầu chào lại, nhưng không phải vì vẻ mặt không nhiệt tình của bạn cùng phòng.

Mà là cô nhìn thấy một vòng hào quang nhàn nhạt trên đầu cô gái này.

“Dị năng giả mạt thế”, năm chữ to tướng hiện ra trên đỉnh đầu của cô ấy, A Ngôn miễn cưỡng quay đầu lại, sau đó tìm thấy tên của mình trên giường đối diện với người bạn “Dị năng giả” cùng phòng này.

Khi bước vào cửa là nhìn thấy phía trong phòng có tổng 6 cái giường, mỗi bên mặt 3 cái, là loại giường phía dưới là bàn học phía trên là giường, mà A Ngôn và người bạn cùng phòng có dị năng này nằm ở vị trí chính giữa của mỗi bên, vừa không gần cửa, vừa không gần nhà vệ sinh và ban công nhỏ.

Đặt cặp sách lên bàn, A Ngôn cảm thấy mình hơi suy sụp.

Như này là không thể thoát khỏi số mệnh sao?

Mình đã ngàn dặm xa xôi thi tới Tân Thành, sao mà vẫn gặp được người có vầng hào quang trên đầu vậy!?

Rõ ràng lúc xếp hàng đăng ký đều là người bình thường, vậy mà vừa vào cửa kí túc xá đã xuất hiện một người đặc biệt.

Cô im lặng lấy khăn lau khử trùng trong ba lô ra bắt đầu vệ sinh, dựa vào số giường ghi trên giấy để đối chiếu với tên bạn cùng phòng có dị năng.

Dị năng giả mạt thế, Dịch Tri.

A Ngôn trải giường xong, ngồi trên giường giơ tay lên là chạm được tới trần nhà, trên cao còn có một vòng dây thép vây quanh giường, chắc là chị khóa trước dùng để treo rèm cửa.

Hành lý đem theo có hạn, mấy món đồ nhỏ như thế này cô định tới trường rồi mua, cũng không đắt lắm.

Trong lúc trải giường, A Ngôn đã bình tĩnh lại, cô xuống giường chào Dịch Tri.

“Tớ đi mua rèm, cậu có cần mua gì không?”

Dịch Tri buông tay đang đặt châu cây cảnh trên bàn xuống, lịch sự lắc đầu: “Không cần, cảm ơn cậu.”

Cô gái nhìn lướt qua đồ đạc trên bàn của A Ngôn: “Tớ không ra ngoài đâu, trông hộ cậu.”

Nghe được bạn cùng phòng có dị năng lên tiếng, giọng điệu rất bình thường, A Ngôn lập tức thở phào nhẹ nhõm, lịch sự cảm ơn.

“Được, làm phiền cậu.”

A Ngôn ra khỏi kí túc xá đi đến siêu thị ở khu sinh hoạt, bình đựng nước, cốc, rèm cửa, những vật dụng sinh hoạt này đều phải mua, ngày đầu toàn sinh viên và phụ huynh đến nên rất đông, nửa tiếng sau cô mới quay về kí túc xá.

Cô ôm chậu rửa mặt trở lại ký túc xá, lúc đi vào liền nghe thấy tiếng nói chuyện.

“Chúng ta lại ở chung một phòng rồi, tuyệt quá.”

“Cậu tên là gì?”

Những bạn cùng phòng khác đã đến rồi sao? A Ngôn nghe giọng nói không phải của bạn cùng phòng có dị năng kia.

Vừa bước vào cửa, chân A Ngôn như chôn xuống đất.

Bốn vòng hào quang màu vàng khổng lồ xuất hiện trước mắt cô, mang đến cho thế giới quan của cô một cú sốc mới.

“Cổ xuyên kim”, “Dị năng giả mạt thế”, “Quỷ vương sống lại” “Không tiêu tiền sẽ chết” xuất hiện trên đầu bốn người bạn cùng phòng.

Cô thầm nghĩ, đây thực sự là thế giới bình thường mà người ta vẫn sống sao?