Trong cốt truyện, Cố Vãn Ngâm đang vất vả lẩn trốn thì bị thất lạc với những người khác ở cô nhi viện, bên người của cô cũng chỉ còn có Coc và Hamburger đi theo mà thôi.
Bọn họ ở mạt thế trung giãy giụa cầu sinh đã hơn một năm, rốt cuộc vẫn là bị tang thi cắn trúng mà ch·ết.
Cố Vãn Ngâm ngẩn người.
Cho nên… Chẳng lẽ cô đã bị xuyên không rồi? Lại còn xuyên vào trở thành nhân vật trong sách có cùng tên cùng họ với cô: Cố Vãn Ngâm?
Hoàn cảnh mà cô vừa mới mở mắt đã phải trải qua kia, hẳn chính là lúc Cố Vãn Ngâm cùng Coca và Hamburger sắp bị tang thi cắn ch·ết.
Tuy nhiên bởi vì nhờ có hệ thống khách sạn mạnh nhất mạt thế đột ngột xuất hiện kia, bọn họ mới được truyền tống tới nơi này.
- Chị! Chị đừng dọa bọn em!
Hamburger đáng thương vô cùng mà nhìn cô, mắt to ngập nước. Cố Vãn Ngâm thở dài. Cô luôn luôn là một người lạc quan tích cực, hiện tại nếu tới cũng tới rồi, không có biện pháp, cô chỉ có thể cố gắng sống sót.
Vấn đề là, cái hệ thống khách sạn mạnh nhất này, đến tột cùng là thứ gì?
Lúc này, âm thanh máy móc kia lại vang lên lần nữa trong đầu của Cố Vãn Ngâm:
[Mời ký chủ mang thân nhân tiến vào khách sạn, hoàn thành thao tác chỉ thị, tranh thủ mau chóng khai trương.]
Cũng tốt, đi vào bên trong trước rồi tính sau.
Đã không có tang thi uy h·iếp, Cố Vãn Ngâm cảm giác có lại một chút thể lực, cô mang theo Coca cùng Hamburger hướng về phía tòa cao ốc kia đi đến.
Cửa của cao ốc làm bằng kính, Cố Vãn Ngâm vừa đẩy một cái đã mở ra.
Ở lầu một là một cái sảnh rất lớn, Cố Vãn Ngâm liếc mắt một cái liền thấy được một cái bục, trên bục còn đặt một dãy máy móc, không biết là dùng để làm gì.
Ở bên cạnh còn có một khu vực hình như là để nghỉ ngơi, nơi đó có đặt mấy cái sô pha cùng một bàn trà.
Hướng bên trong đi một chút có thể nhìn đến ba chiếc thang máy, còn có hai cái cửa mở ra thang bộ.
- Chị, nơi này là chỗ nào? - Coca tò mò hỏi. - Không có ai sao? Cũng không có tang thi sao?
- Không có, ngươi yên tâm.
Cố Vãn Ngâm nói một câu an ủi. Cô cũng từng xem qua không ít tiểu thuyết. Nếu cô đã được trói định với một hệ thống, thì nơi này là không gian riêng của cô, chắc chắn người ngoài cùng tang thi không thể nào tùy ý tiến vào. Thanh âm máy móc lại lần nữa vang lên.
[Hoan nghênh ký chủ tiến vào khách sạn, đã giải khóa nhiệm vụ mới: đặt tên cho khách sạn.]
Cố Vãn Ngâm nghĩ nghĩ, ở trong lòng nói:
[Cứ gọi là Bình An khách sạn đi.]
Ở nơi mạt thế đầy nguy hiểm này, có thể bình an qua ngày, chắc hẳn là tâm nguyện lớn nhất của tất cả mọi người rồi.
Cô cũng hy vọng có thể mang theo Coca cùng Hamburger bình bình an an mà sống sót…
[Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ đã hoàn thành, đạt được khen thưởng: Giải khóa một gian chủ phòng, 201 phòng thuê cho khách, số lượng mì gói không giới hạn.]
[Phòng cho khách cùng số lượng mì gói không giới hạn thì tôi đại khái có thể hiểu, chủ phòng là có ý gì?]
[Chủ phòng là phòng mà ký chủ cùng người nhà có thể vào ở, phòng ở lầu một, ký chủ đi phía trước, rẽ trái sẽ đến.]
Cố Vãn Ngâm mang theo Coca cùng Hamburger đi về phía trước một chút, sau đó rẽ trái, quả nhiên nhìn đến có một cánh cửa
Cô giơ tay đẩy cửa ra, tức khắc sợ ngây người.
Coca cùng Hamburger cũng há to miệng.
Phòng này siêu cấp lớn, bên trong có một cái giường rất to, phỏng chừng có thể đủ cho bốn năm người cùng nằm ngủ, còn có cửa sổ sát đất, bức màn, thảm mềm mại, sô pha, bàn ghế, tủ quần áo, máy tính, TV, điều hòa…
Trang bị nội thất nào cần có, nơi này toàn bộ đều có.
Hơn nữa, căn phòng này còn có phòng tắm cùng phòng bếp riêng.
Cố Vãn Ngâm mang theo hai nhóc con đi vào phòng, thấy được bên trong phòng tắm có bồn rửa tay, bồn cầu, vài cái khăn lông rất sạch sẽ, giấy vệ sinh, ba hộp đựng đồ dùng tẩy rửa, thậm chí còn có cả băng vệ sinh!
Ngay cả đủ loại mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm cũng có luôn!
Trong phòng tắm còn có một cái bồn tắm lớn, vòi sen vòi phun, đồ chà lưng, khăn tắm đầy đủ.
Trong phòng bếp cũng có đầy đủ nồi chén gáo bồn, tủ lạnh và các kiểu dụng cụ không thiếu món nào!
Bên trong tủ quần áo đã có sẵn đầy quần áo, có loại thích hợp cho Cố Vãn Ngâm mặc, còn có những loại thích hợp cho Coca cùng Hamburger mặc!
Tóm lại, những thứ mà Cố Vãn Ngâm có thể nghĩ đến hay không thể nghĩ đến, nơi này đều có.
[Hệ, hệ thống a, phòng này là của tôi hả? Tất cả đồ vật bên trong tôi đều có thể sử dụng hả? Em trai, em gái của tôi cũng có thể dùng những vật này, đúng không?]
[Đúng vậy ký chủ, bổn hệ thống luôn luôn có ưu đãi đối với ký chủ và người nhà. Hơn nữa đồ dung bên trong nếu dùng hết, hệ thống sẽ tự động bổ sung đầy đủ trở lại, ký chủ không cần lo lắng.]
Cố Vãn Ngâm quả thật mừng rỡ đến suýt phát điên luôn rồi.
Cô vừa xuyên đến mạt thế, thế nhưng còn có một nơi như chốn thần tiên như thế này cho cô ở!
Trước khi xuyên qua cô còn chưa từng được ở một căn phòng nào xa hoa như vậy đâu!
[Hệ thống, cậu đúng là rất tốt!]