Nữ Chính Là Cái Đinh Gì Chứ

Chương 8: TG1: Chị chị em em(6)

Hắn lấy từ trong người ra một tập giấc khá là dày. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy dòng chữ "Kịch bản phim xuyên về cổ đại". Tôn Mông Thư thấy tập bản liền trố mắt mà giật lên, mắt đăm đăm nhìn về phái tập giấy trước mặt. Sắc mặt tệ hai của cô ta khiến Hân có chút khoái chí.

"Làm.....làm sao mà chỉ có được. Rõ...rõ ràng là...."

Tôn Mộng Thư định nói gì đó nhưng nhận ra bản thân mình suýt thì bị hớ nên vội câm miệng nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tập kịch bản. hân thấy vậy thì để một ngón tay lên má, nghẹo đầu tỏ vẻ nghi vẫn nói:

"Mộng Thư em nói sao? Rõ ràng là cái gì cơ?"

Nghe câu nói của Hân thì Tôn Mộng Thư mới giật mình, cô ta vội càng biện mình:

"Tại....tại sáng em thấy chị không dậy. Đã vậy tới địa điểm casting em còn không thấy chị mà, sao chị lại có thể có kịch bản được chứ."

Chậc quả là một ả đàn bà âm hiểm. Hân khẽ mắng trong lòng nhưng mặt ngoài thì vẫn cười tươi rói mà nói:

"À chị đâu có thử vai cửu công chúa đâu. Vai chị nhận là đại công chúa Tiêu Vân Nguyệt mà."

Tôn Mộng Thư có chút giật mình, cô ta không hiểu tại sao Tôn Giai Nhi không đi theo quỹ tích cũ. Điều này khiến trong lòng cô ta dâng lên một nỗi bất an. Cô ta lắp bắp hỏi:

"Nhưng...nhưng rõ ràng là hôm trước chị còn nói muốn cast vai cửu công chúa."

"À cái đó hả...Đương nhiên là nói dối rồi. Tehe"- Hân thè lưỡi ra vẻ tinh nghịch rồi sau đó kìm lại sự ghê tởm mà ôm Tôn Mộng Thư vào lòng mà vỗ về:

"Chị biết em gái chị muốn vai cửu công chúa lắm. Làm chị sao chị nỡ tranh giành với em được, nói dối chỉ là giúp em có thêm động lực thôi."

Nghe những lời này của cô tuy Tôn Mộng Thư vô cùng tức giận nhưng cũng đành cắn răng mà nói:

"Cảm... cảm ơn chị. Chị ơi, chị thả em ra đi. Em ngạt thở."

Sao không ngạt thở chết con rắn độc nhà mày đi. Hân thầm mắng thêm một lần nữa nhưng vẫn thả Tôn Mộng Thư ra mà tươi cười nói:

"Vậy không có chị em thử vai chắc ngon lành cành đào rồi nhỉ? Vai này hơi bị quan trong luôn nhưng với tài năng của em gái chị thì chắc việc này dễ như ăn kẹo nhỉ."

Nghe những lời này khiến Tôn Mộng Thư cứng họng. Cô ta không có được tài năng diễn xuất trời phú như Tôn Giai Nhi đã vậy còn phải cạnh tranh vai cửu công chúa với một nữ diễn viên hạng ba. Tình trạng của cô ta không thể nói là tích cực.

"Em...em."

"Thôi dừng lại đi. Giai Nhi à, tình hình của em con còn phải chờ quyết định từ đoàn phim nữa. Haizz.... mà thôi, hai đứa cũng mệt rồi. Đi nghỉ hết đi."

Ba Tôn như một kẻ vô hình nãy giờ bỗng lên tiếng. Hân đành phải ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tôn Giai Nhi.

"Vâng con cảm ơn ba. Thế con đi tắm trước nhé, cả ngày hôm nay đi thử vai mồ hôi không. Nóng chết con rồi."

"Con, cái con bé này. Sao mà vô ý thế, sau này mà làm sao lớn thì làm sao." - Ba Tôn nhìn cô con gái chỉ cần về tới nhà là hiện nguyên hình của mình mà khẽ thở dài.

Hân ra vẻ nhõng nhẽo mà ôm lấy ba Tôn mà nói:

"Lỡ sao này không làm ngôi sao lớn được thì con đành ăn bám ba mà thôi."

Nghe cô nói vậy ba Tôn liền ra vẻ cưng chiều mà xoa đầu cô con gái mình:

"Haizz con bé này, suốt ngày cứ trẻ con vậy đi. Sau này ba đi rồi ai lo cho con đây."

"Ba đừng nói xúi quẩy chứ. Bà phải sống thọ để con còn ăn bám dài lâu nữa chứ."

Tông Mộng Thư nhìn khung cảnh cha hiền con thảo trước mặt mà cảm thấy vô cùng chướng mắt. Khi nào cũng vậy, chỉ cần có Tôn Giai Nhi thì ba Tôn không bao giờ quan tâm đến cô ta cả. Cô ta chỉ như một kẻ thừa thãi trong căn nhà này. Điều này khiến Tôn Mộng Thư càng căm tức hơn. Cô ta không kiềm được liền nói:

"Con đi về phòng trước đây."

"Ừ, đi tắm đi cho khỏe con."

Ba Tôn do đang bị Hân quấn lấy nên chỉ có thể nói qua loa. Điều này khiến Tôn Mông Thư càng tức hơn, cô ta mở cửa phòng mình rồi chui và sau đó đóng cảu cái "RẦM" rõ to. Tiếng động rõ to khiến cả Hân và ba Tôn đều giật mình. ba Tôn thở dài:

"Con bé chắc đang bực mình vì thử vai không suôn sẻ. Con đừng chấp nó nhé Giai Nhi."

Nghe vậy thì Hân liền ngoan ngoãn đáp lời:

"Vâng ạ."

Hai người không hề hay biết ở bên kia cánh cửa Tôn Mộng Thư đang dựa vào cửa với sắc mặt tối tăm. Cô ta dường như nhớ tới cái gì đó nên liền lao tới đầu giường của mình. bên trên là một tấm tranh phong cảnh nhưng lột tấm tranh ra thì ẩn bên dưới là tấm hình của Tôn Giai Nhi.

CẢM ƠN MN ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH RẤT NHIỀU Ạ, MÌNH SẼ CỐ GẮNG UPDATE MỖI NGÀY ÍT NHẤT 1 CHƯƠNG. AI THẤY TRUYỆN MÌNH HAY HOẶC ĐƠN GIẢN CHỈ LÀ MUỐN CỔ VŨ MÌNH THÌ XIN HÃY ĐỀ XỬ CHO TRUYỆN HOẶC BÌNH LUẬN MỘT CHÚT CHO MÌNH VUI NHA. XIN CẢM ƠN RẤT NHIỀU.