Sau Khi Ôm Con Chạy, Cá Mặn Bị Ép Tham Gia Show Trẻ Em

Chương 5

Phỉ Tinh Dư hếch cằm với cậu đầy thách thức, đứng im tại chỗ.

Phỉ Minh Thuỵ là đồ người lớn bất tài, gặp chuyện gì cũng chỉ biết nổi giận đùng đùng, mở miệng ra là mắng chửi người, không nói được cũng chỉ biết động tay động chân.

Không ngoài dự đoán, Phỉ Minh Thuỵ giơ thẳng tay lên…

Sau đó xách cổ áo nó ném ra ban công nhỏ trong phòng ngủ, sau đó nữa là khoá cửa lại.

Phòng Phỉ Minh Thuỵ quay về hướng nam, lại không làm khép kín. Nếu nói phòng ngủ như l*иg hấp thì ban công chính là lò đốt. Chẳng mấy phút mà Phỉ Tinh Dư đã đầm đìa mồ hôi, quần áo cũng bị ướt.

Phỉ Tinh Dư luôn thích sạch sẽ, toàn thân dính dớp khiến nó nhíu chặt mày.

Nó rút khăn tay muốn lau đi nhưng lại thấy tay hơi đau đau. Một con muỗi đang đậu trên cánh tay trắng múp như ngó sen của nó, ra sức hút máu. Tay nó lập tức xuất hiện một nốt đỏ phồng phồng.

Phỉ Tinh Dư: “…”

Phỉ Minh Thuỵ quả nhiên chính là đồ đểu cáng! Đang yên đang lành trồng hoa trồng cỏ gì trên ban công, nắng nóng thế này bảo sao không nhiều muỗi?

Nắm tay của nó đặt trên cửa kính, tiện tay nhặt một sợi dây sắt không biết dùng để buộc thứ gì trên mặt đất lên, đoạn cắm vào ổ khoá cửa xoay xoay.

Một việc mà nhiều khi người lớn làm còn khó, vậy mà một đứa trẻ con lại có thể thực hiện được dễ dàng. Ngay khi nó sắp mở được khoá cửa, nó thấy thanh niên trong phòng không biết từ khi nào đã nheo mắt trở mình, mơ màng càm ràm.

“Tới công ty quản lý chứ đi làm đâu mà đi sớm thế làm gì.”

“Loạt soạt.”

Sợi dây sắt trong tay Phỉ Tinh Dư rơi xuống đất. Nó nhìn chòng chọc khuôn mặt có phần mờ nhạt của thanh niên qua lớp kính cửa một lúc lâu.

Vậy mà kẻ này thật sự định tới công ty quản lý.

Đúng lúc này, nó nghe được tiếng cửa sổ nhà đối diện mở ra. Bé gái hàng xóm chỉ vào nó, “Ha ha ha, anh trai kia nhất định là không nghe lời nên bị ba mẹ phạt đứng rồi! Con không giống thế đâu, con ngoan lắm á!”

“Đúng rồi, Dương Dương là ngoan nhất, em bé ngoan nhất trần đời.” Mẹ bé gái xoa đầu bé dỗ dành.

Phỉ Tinh Dư: “…”

Nó kiễng chân với cái giá phơi đồ bên cạnh chọc sang, nhoài người cố sập cửa sổ bên đó vào.