Tôi đột nhiên mạnh miệng như vậy khiến cha Giang sững sờ.
Giang Ngạn Thanh đứng phía sau không nói lời nào, nét mặt đăm chiêu, không biết đang suy nghĩ gì.
Cha Giang thở hổn hển, bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng.
Lúc này, Giang Nặc Nặc khéo léo đứng ra, mỉm cười nói: “Chị, em biết là chị đang nổi nóng, em cũng rất áy náy vì bố mẹ đi quan sát trận thi đấu của em mà bỏ qua sinh nhật của chị, nhưng chị cũng không nên trút giận lên người khác như thế.”
Lời nói này của Giang Nặc Nặc khiến cha Giang nhớ ra những việc mà Giang Lê Thanh đã làm, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.
Giang Lê Thanh nhìn chằm chằm vào Giang Nặc Nặc.
Hệ thống hợp tác đưa ra thiết lập nhân vật: [Đây là Giang Nặc Nặc, bạch nguyệt quang của nam chính.]
Giang Lê Thanh: “Tao biết, tương lai còn móc của tao một quả thận cơ mà.”
Giang Nặc Nặc là con gái của em ruột mẹ Giang.
Lúc ấy, Giang Lê Thanh mất tích một năm, em gái của mẹ Giang vì khó sinh mà qua đời.
Thực ra, tình cảm giữa mẹ Giang và người em gái này cũng không sâu đậm, thậm chí còn hận em gái rất nhiều năm, chỉ vì em gái là đứa con ngoài giá thú.
Nhưng người cũng đã chết, cộng thêm vừa mất đi con gái ruột, có hận hơn nữa cũng đều bị xóa nhòa, thế là, bà ta đã dẫn Giang Nặc Nặc về nuôi dưỡng bên người.
Giang Nặc Nặc rất thông minh, nhanh chóng được cha mẹ thích, cũng khiến mẹ Giang bước ra khỏi nỗi đau mất con gái.
Giống như tất cả những truyện ngược khác, thân làm nữ phụ, Giang Nặc Nặc sẽ được thiết lập là vô cùng thông minh, được gia đình cưng chiều, được nam chính thanh mai trúc mã yêu thích, sau này sinh bệnh, nam chính liên thủ với người nhà cưỡng ép Giang Lê Thanh móc ra một quả thận.
Trước đây, Giang Lê Thanh là đứa trẻ lớn lên trong khu chợ búa, thủ đoạn đều chỉ có thể đấu được cha mẹ nuôi, đâu đấu nổi đám người giàu có này.
Khi chưa thức tỉnh, Giang Lê Thanh cũng bị Giang Nặc Nặc giày vò không ít.
Bạn của Giang Nặc Nặc thường body shaming cô, mỗi lần hai người đứng cùng một chỗ, bạn Giang Nặc Nặc đều nói một con vịt xấu xí và một con thiên nga trắng, cho dù Giang Lê Thanh không thèm để ý thì nghe được cũng sẽ thấy tủi thân.
Nếu không body shaming thì lại châm chọc về tài nghệ, nói Giang Nặc Nặc tinh thông cầm kỳ thi họa, học tập cũng đứng hàng đầu, còn cô thì chẳng bằng ai, không xứng tiến vào cửa nhà họ Giang.
Lúc đó, Giang Lê Thanh còn không hiểu ra lý do.
Cô không biết vì sao người khác đều so sánh cô với Giang Nặc Nặc, rõ ràng cô mới là con ruột của cha mẹ, vì sao người nhà không ai thích đứa con gái ruột như cô.
Bây giờ thì cô hiểu rồi.