"Có ai ở đó không?"
Minh Khê dè dặt thò đầu ra khỏi khoang thoát hiểm, bốn bề đều là những tán cây cao lớn, xung quanh chìm trong bóng tối. Cậu rụt rè ôm chặt lấy cánh tay mình, đưa mắt quan sát khắp nơi.
Trong bóng tối đột ngột xuất hiện hai điểm sáng tựa như bóng đèn, kèm theo đó là tiếng gầm gừ đe dọa của một loài dã thú.
"Hừ... rù rù"
Minh Khê sững người, trân trối nhìn hai điểm sáng kia ngày càng tiến lại gần, cho đến khi hiện ra rõ ràng hình dáng khổng lồ của một con vật.
Một sinh vật sống, một sinh vật khổng lồ.
Minh Khê dùng giọng nói như hơi thở lẩm bẩm: "Không sao đâu, bình tĩnh nào Minh Khê, từ từ bước ra ngoài, lùi lại, mày có thể làm được."
Đôi chân mềm nhũn khó khăn đứng dậy, từng chút một di chuyển ra khỏi khoang thoát hiểm, Minh Khê loạng choạng lùi lại. Sinh vật đối diện vẫn không nhúc nhích, dường như đang quan sát xem sinh vật kỳ lạ trước mặt có thể ăn được hay không.
Chính là lúc này!
Minh Khê đột nhiên co giò chạy thục mạng, lao về phía những tán cây rậm rạp nhất. Tuy nhiên, sinh vật phía sau phản ứng còn nhanh hơn, gầm lên một tiếng rồi lao tới.
Minh Khê thậm chí còn cảm nhận được hơi thở tanh tưởi phả vào gáy, cậu tuyệt vọng nhắm chặt mắt lại.
Cơn đau đớn như dự đoán đã không ập đến, ngược lại phía sau truyền đến tiếng rêи ɾỉ của dã thú, mùi máu tanh xộc vào mũi. Minh Khê chớp chớp mắt, quay đầu lại.
Chiến giáp uy phong lẫm liệt lặng lẽ đứng sau lưng cậu, lớp vỏ ngoài màu bạc ánh lên sắc lạnh dưới ánh trăng.
Đó là chiến giáp nổi tiếng của đế quốc - Nữ thần Mặt trăng Luna!
Minh Khê liếc nhìn sinh vật khổng lồ đã nằm thoi thóp trên mặt đất, sợ hãi chạy đến bên chân chiến giáp, ôm chầm lấy cái đùi lạnh lẽo: "Cảm ơn cậu, Ayres."
Người cứu cậu chắc chắn là người điều khiển Luna, "Đế Quốc Chi Tinh" Ayres.
"Buông ra."
Giọng nói lạnh lùng của Ayres truyền ra từ trong chiến giáp, Minh Khê bực bội buông tay: "Cậu có biết những người khác ở đâu không?"
Cậu rất lo lắng cho người bạn tốt của mình, Randy.
Ayres không trả lời cậu, điều này rất phù hợp với phong cách thường ngày của "Đế Quốc Chi Tinh". Minh Khê chỉ nói chuyện để giảm bớt căng thẳng. Ngay sau đó, cả người cậu bất ngờ bị nhấc bổng lên, sợ hãi hét lên một tiếng. Khi chân cậu chạm đất, mới phát hiện mình đã được đặt lên vai của Luna. Nơi này rất bằng phẳng, cậu cẩn thận co chân ngồi xuống.
"Chúng ta đi đâu?" Cậu lại bắt đầu nói.
"Doanh trại."
"Đây là đâu? Là hành tinh Nok của khóa huấn luyện thực tế sao? Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"
Minh Khê tưởng rằng Ayres sẽ không trả lời, không ngờ Ayres lạnh lùng nói: "Tinh thuyền rơi rồi, đây là một hoang tinh chưa được định vị."
Minh Khê sững sờ trước tin tức bất ngờ này: "Vậy chúng ta còn có thể tham gia huấn luyện thực tế không?"
Ayres im lặng một lúc, không nói gì nữa.
Gió đêm rất lạnh, Minh Khê bị thổi đến nghiêng ngả, buộc phải nắm chặt lấy cổ Luna. Đến khi tới trại, đầu óc cậu choáng váng được đặt xuống đất, nghe thấy giọng nói vui mừng của Randy: "Minh Khê!"