"Ừ." Quyền Cửu Ngôn khẽ gật đầu.
Nhìn thấy Quyền Cửu Ngôn gật đầu, Lý Thành rất vui vẻ.
Anh coi Trình Dao như em gái mình.
Em gái có tay nghề cao có thể được anh Cửu công nhận, làm anh cũng thấy vinh dự.
Lý Thành lại nếm thử món canh chua thịt.
Hương vị thịt mềm trong canh chua như mở ra cánh cửa bước vào một thế giới mới.
Anh không ngờ rằng thịt ba chỉ còn có thể được làm như này. Miếng thịt ba chỉ thơm thơm hòa quyện với vị dưa chua, rất vừa miệng.
Lý Thành vốn cho rằng phương pháp nấu ăn mới lạ của Trình Dao sẽ khiến thịt bị tanh, không ngon miệng, không ngờ nó lại có thể ngon tới như vậy.
So với gà cay kia đúng là mỗi món một vẻ.
Lý Thành muốn hét lên trong lòng.
"Món canh chua thịt này ngon quá đi! Trình Dao muội muội sao có thể lợi hại như vậy!"
Không chỉ có thịt gà cay, thịt heo trong canh chua thơm ngon mà ngay cả rau xanh cùng canh trứng cà chua cũng có hương vị rất đặc biệt.
Lý Thành có thể thề với trời, hắn chưa bao giờ ăn qua đồ ăn ngon tới như vậy.
Bữa ăn này nấu có thể dành cho 4-5 người ăn, nhưng khi hết bữa ăn, Lý Thành đem bỏ hết canh ăn cùng với cơm.
Thực sự là vô cùng ngon!
Ngon tới phát khóc!
Ngay cả người thanh tâm quả dục như Quyền Cửu Ngôn cũng cảm thấy có chút chưa thỏa mãn.
Cơm nước xong xuôi, Trình Dao chuẩn bị cầm bát đũa đi rửa.
Nhìn thấy cô đi vào trong phòng bếp, Lý Thành đoán được suy nghĩ của cô, đang định đứng dậy ngăn cản hành động của Trình Dao, đã thấy Quyền Cửu Ngôn vượt lên trước một bước, vén ống tay áo lên, lộ ra cánh tay rắn chắc.
Xin lỗi!
Lần này không chỉ có là Lý Thành có tay.
Anh cũng có tay!
Mà tay anh so với Lý Thành còn dài hơn.
Thấy vẻ mặt bối rối của Trình Dao, Quyền Cửu Ngôn tiếp tục mở miệng: "Để tôi rửa bát cho."
Hình ảnh này.
Lý Thành cảm thấy như tai mình bị điếc.
Quyền Cửu Ngôn vừa mới nói cái gì?
Anh muốn rửa bát?
Rửa bát?
Quyền đại công tử thế mà rửa bát.
Quan trọng là, Quyền Cửu Ngôn không chỉ nói suông, anh thế mà lại thật sự đeo tạp dề đi rửa bát!
Cái tạp dề đó màu hồng.
Cho là Quyền Cửu Ngôn trông rất đẹp trai nhưng hình ảnh thật sự là hơi sai sai.
Lý Thành nuốt một ngụm nước bọt.
Thật lâu đều có chút phản ứng.
Phải biết rằng, anh Cửu bình thường trong nhà, đừng nói là rửa bát, thậm chí phòng bếp như thế nào cũng không biết.
Trình Dao cũng sửng sốt một chút.
Đến cô cũng không ngờ Quyền Cửu Ngôn lại như vậy, sẽ còn đi rửa bát.
Không lâu sau.
Quyền Cửu Ngôn rửa bát sạch sẽ, lái xe đưa Trình Dao trở về.
"Được rối." Bây giờ cũng đã muộn, có xe đưa về, Trình Dao cũng không trực tiếp từ chối, "Vậy làm phiền Quyền ca, nhưng tôi còn muốn đi lấy chút đồ."
Quyền Cửu Ngôn khẽ gật đầu, "Không phiền, chỉ là buổi chiều tôi không có việc gì làm."
Nghe được câu trả lời này, Lý Thành ngẩn ra.
Buổi chiều không có việc gì?
Cửu Ca đây là nghiêm túc sao?
Nếu như hắn nhớ không lầm, buổi chiều còn có những an bài khác.
Một giây sau.
Lý Thành liền biết Quyền Cửu Ngôn vì sao lại nói như vậy.
Bởi vì.
Quyền Cửu Ngôn trực tiếp đi đến bên cạnh anh, dùng giọng điệu chỉ có 2 người nghe thấy: "Chuyện chiều nay giao cho cậu."
Dừng một chút, Quyền Cửu Ngôn lại nói: "Cậu có thể làm được không?"
"Được." Lý Thành gật gật đầu.
Chết cười.
Bây giờ anh ấy có dám nói không sao?
Lần này cho dù không cách nào hoàn thành cũng phải nghĩ cách để hoàn thành!
"Rất tốt." Quyền Cửu Ngôn hài lòng gật đầu.
Giao phó xong mọi chuyện, Quyền Cửu Ngôn sửa sang lại ống tay áo, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Trình Dao, "Đồng chí Trình Dao, chúng ta đi thôi!"
"Ừm." Trình Dao khẽ gật đầu, đuổi theo bước chân Quyền Cửu Ngôn.
Chiếc xe Jeep soái khí đã sừng sững ngay trong viện.
Quyền Cửu Ngôn vòng qua ghế lái phụ, lịch sự mở cửa xe, "Đồng chí Trình Dao, lên xe đi."
"Cảm ơn."
Trình Dao cúi người ngồi vào xe, theo thói quen thắt dây an toàn.
Quyền Cửu Ngôn cũng cùng lúc, ngồi vào ghế lái.
Ngay khi anh vừa lên xe.
Trình Dao liền nhanh chóng cảm nhận được áp suất không khí trong xe giảm xuống thấp.
Quyền Cửu Ngôn khởi động xe.
Khi xe chạy đến tiệm rèn, Trình Dao nhẹ giọng nói: "Quyền ca, đợi một chút, tôi xuống đây lấy đồ một lúc."
Quyền Cửu Yên đạp phanh, “Được rồi, tôi ở trong xe đợi cô.”
Trình Dao bước vào tiệm rèn.
Dung mạo của cô vô cùng xinh đẹp, rất nổi bật, để lại ấn tượng sâu sắc nên vừa bước vào đã khiến ông chủ nhận ra, "Tiểu cô nương, đến rồi à."
"Vâng." Trình Dao khẽ gật đầu, "Chú, chiếu vòng tay sao rồi?"
"Xong rồi, xong rồi!" Nói rồi, ông chú mỉm cười cầm lấy chiếc vòng sắt đem qua, "Tiểu cô nương, nhìn xem như vậy ổn chưa?"
Bàn tay của ông chủ rất khéo, chiếc vòng tay do ông ấy làm ra gần như giống hệt chiếc vòng tay bằng bạc, trừ phi dùng nam châm, nếu không sẽ không thể phân biệt được. Trình Dao kinh ngạc nói: "Quá tốt rồi, cảm ơn ông chủ! Tay nghề của ngài của thực rất tốt."
"Không có gì." Ông chủ nói tiếp: "Tổng cộng là 2 đồng, tiểu cô cương, trả thêm cô 1 đồng nữa."
Trình Dao lấy trong túi ra 1 đồng đưa cho ông chủ, sau đó nhét chiếc vòng vào túi, mỉm cười tạm biệt, sau đó quay lại xe của Quyền Cửu Ngôn.
Chỉ là.
Mọi người đề cử cho mình có động lực ra chương nhé!