Trong số những người bình thường, Tô Kỷ Thời chắc chắn thuộc dạng cân đối nhưng trong giới giải trí vốn khắc nghiệt, các nữ minh tinh trẻ tuổi có cân nặng vượt quá chín mươi cân sẽ bị cả mạng chế giễu, dường như mỗi người cầm bàn phím sau màn hình đều có chỉ số BMI* không quá 15.
*Chỉ số quốc tế về cơ thể cân đối.
Cô dừng bước, bất chấp sự ngăn cản của Phương Giải, ngoái đầu nhìn về phía đám anti-fan đang hô hào hăng hái nhất.
Phương Giải cảm thấy mình sống như một biểu tượng cảm xúc [anh bạn đừng tức giận], anh ta nắm chặt cánh tay Tô Kỷ Thời, vội vàng trấn an: "Chị Tô, chị Tô, chú ý hình tượng đi!!" Nhưng ngọn núi lửa đang trên bờ vực phun trào sao có thể dễ dàng bị dập tắt?
Tô Kỷ Thời tháo kính râm xuống, đôi mắt sắc sảo nhìn qua một lượt.
Cô xoay chân, đôi giày cao gót đế đỏ gõ lên mặt sàn đá cẩm thạch phát ra tiếng giòn tan, như một tiếng trống xuyên thủng màng nhĩ.
Cô nhấc gót chân lên rồi lại hạ xuống, từng bước tiến về phía tên anti-fan hô hào hăng hái nhất. Đám đông ồn ào ban nãy đột nhiên im lặng - hoặc là, tiếng ồn ào sợ hãi bước chân của cô, chủ động lùi về phía sau.
Khi tiếng ồn ào lắng xuống, mấy tên anti-fan đó giống như những tảng đá bị sóng biển vứt lại trên bãi cát, không thể tránh khỏi mà phơi bày dưới ánh sáng mặt trời.
"Anh nói tôi béo?" Tô Kỷ Thời đứng trước mặt bọn họ. Đôi môi đỏ khẽ mở, ánh mắt từ dưới lên trên, như lăng trì lướt qua người mấy tên đó, cuối cùng dừng lại ở cái bụng tròn vo của tên cầm đầu, chế giễu nhếch mép. "Anh xứng sao?"
Anti-fan: "…"
Fan hâm mộ: "…"
Phương Giải: "…" Hình tượng sụp đổ rồi ôi trời ơi!!!
Các fan hâm mộ nào có thể ngờ được rằng nữ thần của họ Tô Cẩn lại có một mặt sắc sảo lạnh lùng như vậy? Trong phút chốc, toàn bộ khu vực đều chìm vào im lặng.
Ngay lúc này, chỉ thấy một cô gái lùn lùn dẫn đầu một nhóm vệ sĩ to cao xông tới, khí thế như một chú chó Chihuahua dẫn đầu một đàn chó săn Rottweiler hung dữ. Cô gái Chihuahua luồn lách trong đám đông, không biết bằng cách nào mà chui đến trước mặt Tô Kỷ Thời, cô ta vung tay lên, đám Rottweiler liền dùng cánh tay tạo thành bức tường người, mở đường cho Tô Kỷ Thời giữa dòng người cuồn cuộn.
Sự xuất hiện của cô gái Chihuahua đã phá vỡ sự im lặng ban đầu, đưa tiếng ồn ào trở lại khu vực này.
Đôi mắt cô ta long lanh, vui vẻ nói: "Chị Tô, chị cuối cùng cũng về rồi! Em nhớ chị chết mất!"