Phương Giải vừa nói vừa muốn khóc: "Cô ấy kiếm được nhiều tiền thật nhưng chỉ đủ để bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cho công ty thôi!" Anh ta không biết lấy đâu ra một tập tài liệu dày cộp, ném hết lên giường: "Đây là hợp đồng quảng cáo dầu gội, đây là hợp đồng quảng cáo mỹ phẩm, đây là hợp đồng quảng cáo kim cương; đây là hợp đồng chương trình tạp kỹ thực tế, đây là hợp đồng chương trình Đêm hội truyền hình trung ương; đây là hợp đồng đóng vai khách mời trong phim, đây là hợp đồng đóng vai chính trong phim truyền hình... Chị Tô, chị có biết tổng số tiền vi phạm hợp đồng của những hợp đồng trên người em gái chị là bao nhiêu không?!!!"
Tô Kỷ Thời: "..."
Cô mạnh dạn đoán: "Ba..."
Phương Giải: "Đúng vậy! Ba mươi tỷ!!!"
Tô Kỷ Thời: "... Tôi định nói là ba mươi triệu."
Chúa ơi, lượng tiền trong giới giải trí và giới nghiên cứu khoa học khổ sở của họ lại chênh lệch quá nhiều như thế sao? Cô học tiến sĩ nhiều năm như vậy, mỗi tháng chỉ có thể nhận một chút tiền lương từ giáo sư, dù sao thì thầy hướng dẫn của cô cũng không giàu có, mỗi năm trường cấp cho ông ấy tiền nghiên cứu khoa học đều phải tính toán chi li. Đừng nói là ba mươi tỷ, cho họ ba mươi triệu cũng đủ để họ xuất bản bao nhiêu bài SCI rồi?
Tô Kỷ Thời không phải là mọt sách đọc sách đến ngu cả người, cô nhìn thấy móng chân được điêu khắc tinh xảo còn dính cánh hoa của mình, lập tức hiểu được ý đồ của Phương Giải!
".... Anh sẽ không muốn tôi thay em gái tôi, làm minh tinh một năm chứ?" Cô cảm thấy vô cùng hoang đường.
Phương Giải tỏ vẻ đồng ý gật đầu.
Tô Kỷ Thời vừa tức vừa buồn cười: "Anh Phương, lẽ nào Cẩn Thanh không nói với anh rằng, lúc chúng tôi tám tuổi, bố mẹ chúng tôi đã ly hôn rồi sao? Hai mươi năm nay, tôi và cô ấy gặp nhau chưa đến năm lần. Tôi biết rất nhiều người sẽ có những suy nghĩ lãng mạn về cặp song sinh, kiểu như tâm linh tương thông, tình chị em sâu đậm nhưng điều này hoàn toàn không áp dụng được cho tôi và cô ấy. Tôi và cô ấy là hai người hoàn toàn độc lập, cô ấy để lại rắc rối, tôi không có lý do gì phải giúp cô ấy giải quyết cả."
Lần gặp mặt gần đây nhất, vẫn là vào năm họ mười tám tuổi. Khi đó Tô Kỷ Thời đã thi đỗ chuyên ngành địa chất của một trường đại học danh tiếng tại Mỹ, Tô Cẩn Thanh đến, Tô Kỷ Thời vừa đi thực địa trở về, mặt mũi xám xịt, mệt mỏi không chịu nổi, căn bản không có sức lực để trò chuyện gượng gạo với em gái mình.