Hoàng Tử Alpha Cướp Lấy Thiếu Tướng Trùng Tộc

Chương 17

“Thiếu tướng Hạ Lan, cậu có muốn thử chiến đấu với máy móc không?” Cố Minh Dạ đột nhiên hỏi.

Anh đoán Hạ Lan chắc chắn sẽ không từ chối, dựa vào biểu cảm của Hạ Lan vô cùng thích thú khi theo dõi buổi tập.

Đúng như Cố Minh Dạ dự đoán, Hạ Lan tràn đầy mong đợi: “Nhị điện hạ, ngài muốn đấu với tôi sao?”

“Tất nhiên.” Cố Minh Dạ háo hức muốn thử, đồng thời anh cũng tò mò về khả năng biến thành côn trùng của Trùng tộc.

Con người chưa tiếp xúc nhiều với Trùng tộc. Sự hiểu biết ít ỏi của Cố Minh Dạ về Trùng tộc đều đến từ mẫu hậu thân yêu của anh. Điều anh nghe được nhiều nhất từ

Cố Khỉ là sức chiến đấu của trùng cái đáng sợ như thế nào sau khi biến thành côn trùng.

Hôm nay cuối cùng anh cũng có cơ hội, và tất nhiên anh muốn lĩnh giáo một chữ.

Cố Minh Dạ muốn so tài với Hạ Lan nên dừng tập, yêu cầu mọi người lên xem trận đấu.

Anh và Hạ Lan mạnh hơn rất nhiều so với những người lính còn đang cố gắng huấn luyện này khi chiến đấu, những người khác sẽ không thể dùng tay chân để huấn luyện, vì vậy tốt hơn là nên xem trận chiến.

Đồng thời, trận chiến của anh với Hạ Lan cũng là một trận chiến đáng học hỏi.

Một người là Alpha cấp 3S cực kỳ mạnh mẽ cả về thể chất lẫn tinh thần, người còn lại là quân thư cấp S, cũng có kinh nghiệm quân sự phong phú. Trận chiến giữa hai người này chắc chắn sẽ rất hấp dẫn.

Sau khi trở thành thiếu tướng, Hạ Lan hiếm khi ra tiền tuyến tham gia chiến đấu. Dù sao, vị trí chỉ huy là nơi cần đến cậu nhiều hơn. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là khả năng chiến đấu thực tế của Hạ Lan sẽ yếu đi. Cậu có thói quen duy trì luyện tập hàng ngày, là một quân thư có những yêu cầu khắt khe với bản thân.

Để chiến đấu với cơ giáp, Hạ Lan sử dụng bản thể côn trùng của mình. Mặc dù vẻ ngoài của Trùng tộc trông giống hệt con người nhưng cơ thể lại rất khác nhau.

Bản thể của Hạ Lan về cơ bản có chiều cao tương đương với cơ giáp, thân hình cao lớn giống như một loại máy chiến đấu mới. Các xúc tu trên đầu trở nên không thể phá hủy sau khi biến đổi hoàn toàn thành côn trùng. Chỉ có một hàng xương đao sắc bén như lưỡi đao, chiếc đuôi dài màu bạc đung đưa uyển chuyển, phát ra ánh sáng lạnh lẽo như băng.

Trùng cái càng mạnh thì càng thích hợp để chiến đấu. Rõ ràng Hạ Lan là trùng cái giỏi nhất.

Một cơ giáp lạnh lùng, một trùng cái lạnh lùng.

Người đầu tiên di chuyển là Hạ Lan, gen của Trùng tộc đã định sẵn cho họ là thợ săn, thích tấn công, khi đôi cánh bằng xương của cậu vỗ lên với tốc độ cực nhanh, bất ngờ xuất hiện từ sau Cố Minh Dạ, một thanh kiếm xương chuyển từ đập sang chém.

Cố Minh Dạ còn chưa chứng kiến

trận chiến của Trùng tộc, nhất thời bị bất ngờ trước thao tác một tay của Hạ Lan, đương nhiên cũng không quên kéo cần điều khiển của cơ giáp, đồng thời né sang một bên, lên hai viên nhỏ từ nòng pháo, năm viên đạn đại bác được bắn ra, một ống bên trái, một ống bên phải.

Đôi mắt côn trùng của Hạ Lan nhanh chóng khóa chặt vào mười viên đạn thần công, một thanh kiếm xương được sinh ra ở bên trái. Hai thanh kiếm xương giao nhau, xoáy tròn, nhanh đến mức không thể nhìn rõ bóng, những viên đạn pháo bị vỡ thành từng mảnh. Làn khói vàng giao nhau giữa cậu và Cố Minh Dạ rồi nổ tung ở giữa.

Cố Minh Dạ giật mình. Sau khi cơ thể của Trùng tộc biến thành bản thể, cơ thể cứng như một số quặng có mật độ cao, ngay cả khi một khẩu đại bác nhỏ bắn trúng cũng không thể làm họ bị thương, nhiều nhất chỉ để lại một ít dấu vết.

Không chút do dự, Cố Minh Dạ thay khẩu pháo nhỏ ra, dùng khẩu pháo tập trung uy lực hơn. Chỉ một phát bắn, toàn bộ cơ giáp bị văng ra sau vài mét.

Cuộc so tài giữa Hạ Lan và Cố Minh Dạ không phải để phân định thắng thua mà để tăng thêm sự hiểu biết lẫn nhau nên cậu đã trực tiếp gom đôi cánh xương lại tạo thành một vòng vây khổng lồ bảo vệ mình trong đó.