Hoàng Tử Alpha Cướp Lấy Thiếu Tướng Trùng Tộc

Chương 15

Liệu Nguyên tiến vào bầu khí quyển Trú Tinh, từ từ hạ cánh. Đôi cánh có sức mạnh khổng lồ mang theo luồng khí, vô số cát vàng bay khắp bầu trời.

Khi Liệu Nguyên tiếp đất, cát vàng lần lượt trở lại mặt đất, một nhóm người lao ra khỏi căn cứ, người đầu tiên còn cầm thứ gì đó trên tay.

Cố Minh Dạ và Hạ Lan đi phía trước, đoàn người vừa bước xuống quân hạm, người cầm đầu nhiệt tình ném vật trong tay, một người khác nhảy lên đỡ lấy.

"Chào mừng đóa hoa của Đế Quốc trở lại Trú Tinh!"

Cố Minh Dạ tối sầm mặt mũi, đây là loại ngu xuẩn gì vậy?

Hạ Lan khá bất ngờ, cậu nhìn Cố Minh Dạ với ánh mắt vô cùng thích thú. Có lẽ cậu cũng không ngờ rằng Cố Minh Dạ lại có biệt danh... kỳ dị như vậy.

Cố Minh Dạ trừng mắt nhìn Võ Cửu Hoa, nghĩ thầm, nếu bạn đời tôi mà chạy mất, tôi sẽ vùi đầu cậu vào cát Trú Tinh, không đào ra được.

Võ Cửu Hoa bối rối, sao điện hạ lại trừng mắt nhìn mình như vậy?

Cái tên đóa hoa của Đế Quốc có từ năm năm trước, khi Cố Minh Dạ bắt được một tên gián điệp lẻn vào căn cứ.

Gián điệp có thể chưa qua nhiệm kỳ thứ hai, sau khi bị Cố Minh Dạ bắt được, hắn ta cũng không chịu khai báo, còn tự nhận mình là đóa hoa của Hồng Nguyệt, là sĩ quan tình báo giỏi nhất, cho dù có bị đánh chết cũng không khuất phục trước Đế Quốc

Cố Minh Dạ bị điệp viên ồn ào đến mức đau đầu, trực tiếp thả pheromone khiến hắn ta ngã xuống.

Có lẽ nghĩ rằng Omega có thể dựa vào pheromone và sắc đẹp để quyến rũ Alpha. Tên gián điệp tự xưng là giỏi nhất tổ chức Hồng Nguyệt này lại là một Omega. Hắn ta bị Cố Minh Dạ dọa khóc bằng tất cả pheromone, khóc lóc khai báo mọi chuyện rõ ràng.

"Họ chỉ gọi cho vui thôi. Họ còn chưa trưởng thành. Thiếu tướng Hạ Lan đừng bận tâm." Giờ Cố Minh Dạ mới hiểu ý nghĩa của từ đồng đội heo, suýt chút nữa không kiềm chế được mà đánh Võ Cửu Hoa, anh cắn răng nở nụ cười trước mặt Hạ Lan.

"Rất...có sức sống." Có lẽ vì không nghĩ ra từ nào hay hơn nên Hạ Lan nghẹn giọng nói ra câu này.

Võ Cửu Hoa: "???" Điện hạ đang làm gì vậy?

“Võ Cửu Hoa, người phụ trách căn cứ, hàm Đại tá.” Cố Minh Dạ làm thủ tục giới thiệu Võ Cửu Hoa cho Hạ Lan.

“Hạ Lan, Thiếu tướng Trùng tộc, là người chỉ huy cuộc diệt trừ dị thú lần này.” Khi giới thiệu Hạ Lan với Võ Cửu Hoa, giọng Cố Minh Dạ trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Hạ Lan và Võ Cửu Hoa chào nhau, bắt tay coi như quen biết.

"Võ Cửu Hoa, trước sắp xếp một phòng cho Thiếu tướng Hạ Lan, ngay bên cạnh tôi." Cố Minh Dạ muốn bàn việc hợp tác với Hạ Lan, nên Hạ Lan sẽ ở căn cứ trước.

“Rõ.” Võ Cửu Hoa thầm thở dài, Điện hạ rất chuyên nghiệp, lúc nào cũng nghĩ đến công việc. Không giống như anh ta, luôn muốn trốn việc, phải chấn chỉnh lại tác phong làm việc thôi.

Ôn Hàn ở phía sau Võ Cửu Hoa, nhìn anh ta lộ vẻ mặt giác ngộ, anh ấy cứ có linh cảm được căn cứ sẽ loạn, không biết sẽ quấy rầy Cố Minh Dạ và Hạ Lan bao nhiêu lần.

Tên ngốc này chỉ phát triển cơ bắp chứ không phát triển trí não sau bao nhiêu năm, thôi, chỉ chúc anh ta may mắn.

Võ Cửu Hoa sờ mũi, hơi ngứa, lúc nào cũng có cảm giác như có ai mắng mình sau lưng vậy.

Hàng chục Trùng tộc do Hạ Lan mang đến trước tiên được Võ Cửu Hoa sắp xếp vào ở trong căn cứ. Họ đều là quân thư có cấp bậc quân hàm cao nên không thể lơ là.

Về phần quân Trùng tộc, sẽ phải mất một thời gian để vào căn cứ và tham gia huấn luyện cùng quân đội loài người. Kế hoạch huấn luyện liên hợp chỉ ở dạng nguyên mẫu, chưa được đề xuất chính thức, căn cứ phải được chuyển đổi để đáp ứng yêu cầu đào tạo.

Tuy nhiên, quân hạm của Trùng tộc có kho nhiên liệu dồi dào nên ở lại ngoài không gian vài tháng sẽ không thành vấn đề.

Cố Minh Dạ đã ở Trú Tinh nhiều năm, quen thuộc mọi ngóc ngách của hành tinh nhỏ bé này, không cần Võ Cửu Hoa một mình lo liệu nữa.