So với con đường đi tới hồ Pal thì đường núi đi tới sơn cốc nhỏ hẹp hơn rất nhiều, bên trong sơn cốc bị che kín bởi những thạch đá lớn, mặt đất xung quanh khá trơ trụi, chỉ có vài kinh thảo ngoan cường vẫn đang giãy giụa sinh tồn trong khe đá.
Mảng tuyết đọng bên ngoài tiểu sơn cốc bị dẫm thất loạn bất tao, trong đó còn trộn lẫn màu đỏ tươi của máu, không khí cũng tràn ngập mùi gay mũi của máu chưa kịp tan hết, có không ít thi thể nằm dài trên đất, bên cạnh là những đại kiếm và loan đao bị ném loạn xạ khắp nơi.
Shazoi nhíu mũi, khó chịu vẫy tay nhằm xua đi không khí trước mặt.
"Binh lính bên mình thương vong ra sao?"
Taylor Kennedy không khỏi toát ra vui mừng, đáp lời: "Thưa bá tước đại nhân, chỉ có vài binh lính trong kì huấn luyện bị thương nhẹ, không có thương vong nào."
Có thể nói thắng lợi đã nằm gọn trong tầm tay bên họ.
Đầu tiên có hai binh lính huấn luyện được phái đi điều tra địa hình tiểu sơn cốc tình cờ phát hiện điểm kỳ lạ. Sau đó Mike Andrew đã nhanh chóng quyết định kế sách, phối hợp ăn ý với mọi người đánh cho đối phương trở tay không kịp, rất nhanh chúng liền liên tiếp bại lui.
Shazoi lộ ra ý cười: "Không tồi, lúc về thành nhất định phải khen thưởng những binh lính đã lập công đợt này."
"Bọn họ là do ai phái tới? Đã thành thật khai ra chưa?"
Taylor Kennedy: "Đã bắt được mười mấy người làm tù binh, tạm thời chưa kịp tiến hành tra khảo."
Shazoi: "Fernandez, Walker, mười mấy người kia liền giao cho hai người các anh."
"Cứ từng bước từng bước tra khảo, cần phải hỏi được rốt cuộc là ai đứng sau sai sử muốn cướp tính mạng ta."
"Tuân lệnh, thưa bá tước đại nhân." Hai người trăm miệng một lời đáp.
Sau khi Fernandez và Walker lĩnh mệnh rời khỏi, Shazoi cúi đầu cọ jiojio, tuyết đọng trên mặt đất bị cậu đá đi, lộ ra màu đen vốn dĩ của đất.
💬 theo mình tra thì jiojio ý chỉ đôi chân nhỏ dễ thương của những em bé mới biết đi.
Cậu giống như bị hấp dẫn, cứ luôn đá những mảng tuyết đọng chung quanh, càng lúc càng tới gần lối vào sơn cốc.
“Judith, chúng ta vào trong xem thử.”
Judith tự nhiên không có ý kiến theo sau.
Bản đồ quặng nhựa đường thiên nhiên mà hệ thống tặng ban đầu có thể nói là tỉ mỉ đến từng chi tiết --- bản đồ địa hình sơn cốc được vẽ theo dạng lập thể, trên đó còn được cố ý đánh dấu, chỉ rõ đi tới địa điểm nào sẽ phát hiện được nơi có thể dễ dàng khai quật mạch khoáng.
Địa điểm mà Shazoi muốn tới chính là vị trí nằm sâu bên trong, bị vách núi che khuất một nửa. Khi đi sâu vào trong liền xuất hiện một cái cửa động hẹp đến nổi chỉ 1 người có thể đi qua.
Cậu vừa mới tới gần, liền nhìn trên trên mặt đất rơi loạn mấy khối màu đen, to cỡ nửa nắm tay, không có hình dạng cụ thể, nếu thoáng nhìn qua cũng chỉ coi mấy khối đó như những hòn đá bình thường không có gì khác biệt.
Trong lòng Shazoi bừng lên ngọn lửa hưng phấn. Đây là nhựa đường thiên nhiên, nói đúng hơn, nhựa đường thiên nhiên bên trong quặng nhựa đường.
Cậu nói trong đầu: "098 có đó không?"
【 ký chủ, 098 trung thành vì ngài phục vụ. 】
Shazoi :"Phạm vi đặt món quà mày mang về có thể xa bao nhiêu? Từ vị trí tao đang đứng, mày có thể đặt món quà đó ở trong cùng sơn động được không?"
【 Có thể, ký chủ, xin hỏi đã xác định muốn 098 thả quà ra bây giờ phải không? 】
“Xác định.”
【 Xin ký chủ chờ một lát, đang trong quá trình thao tác…… Đã thả xuống thành công, thỉnh ký chủ kịp thời kiểm tra và xác nhận. 】
Cùng lúc đó, Shazoi tựa hồ nghe thấy trong sơn động truyền đến vài tiếng rầm rì.
Cậu nói: “Judith, bên trong hình như có tiểu động vật!”
Vừa dứt lời, Shazoi nhanh như chớp chạy vào, Judith muốn kéo lại cũng chẳng kịp.
“Bá tước đại nhân!”
Ngay khi Judith bước nhanh tới sau, liền nhìn thấy tiểu bá tước đứng đưa lưng về phía anh, thân ảnh bất động tại chỗ, ngơ ngác không biết nên làm gì tiếp theo.
Bên phía Shazoi đúng thật có chút ngốc lăng. Bên chân cậu là hai vật nhỏ lông xù đang nhúc nhích, một đen một trắng, trên người che kín những sọc vằn mỹ lệ, không chỉ vậy hai vật nhỏ còn có móng vuốt rắn chắc và đuôi nhỏ thô dài.
Không nghĩ tới hai vật nhỏ này vậy mà lại là tiểu lão hổ chưa cai sữa.
Một con Bạch Hổ, con còn lại hình như là Hắc Lam Hổ trong truyền thuyết, đã sớm tuyệt chủng ở hiện đại.
Shazoi có thể đoán được món quà 098 tặng là động vật nhỏ lông xù, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới lại là hai con tiểu lão hổ hắc bạch song "Sát" trước mắt.
Cậu nhịn không được hỏi trong lòng: "098, mày đi du lịch ở đâu thế?"
【 Ký chủ, 098 đi du lịch ở tinh cần bên hệ thống sa điêu. 】
【 Chỗ đó là một nơi đầy những động vật lông xù, hai con tiểu lão hổ này là huynh đệ vừa mới sinh ra không bao lâu liền mất ba mẹ, nếu 098 không mang theo chúng nó, vài ngày sau có thể sẽ bị một con hổ lớn khác cắn chết. 】
【098 cảm thấy tụi nó đáng yêu, liền đưa tụi nó về làm quà cho ký chủ, không cần cảm tạ nha~】
“…………”
Trong lúc Judith đang gần tiếp cận, Shazoi bỗng ngồi xổm xuống, hai tay vuốt ve đầu hai tiểu lão hổ đang không ngừng rầm rì, lập tức bị móng vuốt đầy lông ôm lấy liếʍ một cái, còn cọ cọ.
Quả thật rất đáng yêu.
“Judith, ngươi mau xem! Là tiểu lão hổ.” Shazoi nhỏ giọng nói.
Judith hơi nhíu mày: “Màu lông trên người hai tiểu lão hổ này…… Rất kỳ quái.”
Anh chưa từng gặp qua con hổ nào có màu trắng với màu đen như thế này cả.
Shazoi: “Có lẽ vì thế nên chúng mới bị bỏ rơi…… Ta có thể dưỡng tụi nó không?”
“Bá tước đại nhân, lão hổ dù sao cũng là mãnh thú, có hung……”
“Judith ~”
“……”
Judith thật sự chịu không nổi bá tước đại nhân làm nũng, đặc biệt khi nhìn tới đôi mắt caramel đầy trông mong nhìn mình, tay nhỏ còn nắm ở trước ngực.
“Khụ, nếu ngài thật sự đã muốn đến thế………… Đương nhiên có thể.”