Lĩnh Chủ Trầm Mê Làm Xây Dựng

Chương 13

Bản thân y đã có quyết tâm muốn chết từ ban đầu.

Mặc kệ mọi thứ mà cố ý nói năng lỗ mãng mạo phạm vị quý tộc Nate Keith kia, rồi suy nghĩ tùy ý để miệng vết thương chuyển biến xấu....

Nếu không phải hành vị tự sát sẽ bị ma quỷ bắt đi linh hồn, y sớm đã vứt bỏ sinh mệnh của mình.

“Ngài ấy nghĩ có thể đạt được gì từ chỗ ta hay sao?” Fernandez Edward nói giọng khàn khàn.

Judith: “Ngươi bây giờ là người trắng tay đấy.”

Fernandez Edward tự giễu: “Ngươi nói đúng, cho nên ta nghĩ không ra.”

Judith liếc y một cái: “Đối với bá tước đại nhân, ta chỉ hy vọng ngươi có thể mang một tấm lòng biết ơn là được.”

Nói xong liền xoay người rời đi.

Thật lâu sau đó.

Fernandez Edward thở dài không thành tiếng: “Ta đã từng cảm ơn một người…… đã khiến ta phải phản bội……”

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thành Comoy.

Beavis Eliot nhận được thư tín do Công tước Bass Chis phái kỵ sĩ đưa tới.

Trong thư đề cập —— Lợi ích to lớn của phương pháp tạo muối từ nước biển và mưu tính của ngài ấy.

Đại dương Cogit nằm trong lãnh địa Vias, hiện đang là một mỏ vàng đang chờ người khác đến khai thác, nhưng tiếc thay "Quyền khai thác" mỏ vàng này lại không nằm trong tay y.

Gia tộc Desinia trước mắt chỉ còn lại một mình Shazoi Desinia, trường hợp cậu ta bất ngờ gặp bất trắc, vùng Vias nhất định sẽ bị quốc vương thu hồi về, đến lúc đó liền có thể mưu toan biến thứ đó thuộc về mình……

“Ý tứ của Công tước đại nhân ta hiểu được, ta sẽ thay ngài ấy sắp xếp thỏa đáng chuyện này, nhưng kế hoạch lại nhằm vào một vị bá tước đồng cấp………… Bên phía tôi có thể phải gặp mạo hiểm không nhỏ a.”

Beavis Eliot diện mạo bình thường, trán to mũi dẹp, tuy chỉ mới độ tuổi chính trực tráng niên, mái tóc trên đỉnh đầu lại rất xơ xác thưa thớt, hốc mắt tái xanh, gương mặt luôn mang theo bộ dáng mệt mỏi thiếu ngủ.

Ông ta nổi tiếng nhất ở thành Comoy là vì số tình nhân của lão mỗi năm đều luôn tăng không giảm.

Kỹ sĩ truyền tin nói: “Sau khi sự tình hoàn thành, Công tước đại nhân sẽ đem núi Pal sát nhập vào thành Comoy , cũng hứa sẽ cấp cho ngài một phần lợi nhuận từ việc bán muối.”

Beavis Eliot vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt: “Công tước đại nhân quả nhiên hào phóng.”

Ông lại lần nữa bảo đảm sự tình nhất định sẽ như Công tước đại nhân mong muốn, kỵ sĩ liền rời khỏi thành Comoy trở về Vương thành phục mệnh.

Quản gia đứng sau đưa ra nghi vấn: “Đại nhân, đối phương dù gì cũng là một vị Bá tước, vạn nhất……”

Beavis Eliot cười nhạo: “Bất quá chỉ là một đứa nít ranh mới 6 tuổi, dù cho may mắn có được một phần "tài bảo", cũng phải nhìn lại bản thân có lực lượng bảo vệ nó không đã.”

“Lão Desinia mất quá sớm, ta cũng chỉ phát thiện tâm, làm phụ tử bọn họ có thể sớm ngày đoàn tụ trong vòng tay ôm ấp của Sáng Thế Thần mà thôi.”

Quản gia: “Đại nhân ngài nói đúng.”

Beavis Eliot: “Lệnh một tiểu đội kỵ sĩ giả trang thành cường đạo mai phục tại trên núi Pal, mọi chuyện xong xuôi, ta sẽ ban cho bọn họ nửa rương vàng đồng làm phần thưởng.”

“Thưa vâng, bá tước đại nhân.”

Đoàn xe Desnisa chậm rì rì đi về, cuối cùng cũng tới được núi Pal.

Đi qua phía sau núi chính là thành Vias.

Shazoi ghé lên bệ cửa sổ xe, nhìn phong cảnh bên ngoài trôi qua từng chút.

Núi Pal vẫn còn giữ lại nét nguyên thủy của rừng núi —— cây cối cao lớn, xanh um tươi tốt, bên trong rừng núi còn có rất nhiều loài động vật hoang dã.

Sườn núi phía Đông Nam được chia ra cho hai bên thành Vias cùng Comoy, thông thường bình dân hai thành luôn tới đây để săn bắt hái lượm duy trì sinh kế và cũng là địa bàn để quý tộc săn thú.

Trên núi có một cái hồ nhỏ —— người ta thường gọi là hồ Pal .

Vòng qua hồ Pal chính là sườn núi phía Tây Bắc, bên đây hiếm khi có người đi qua, do mọi người nghe nói ở đấy thường xuyên có gấu nâu lui tới, đường đi cũng rất phức tạp.

Quặng nhựa đường thiên nhiên được ẩn trong sơn cốc nào đó ở sườn núi phía Tây Bắc.

Shazoi tính toán trước khi bắt đầu đào quặng nhựa đường bản thân phải chuẩn bị một số thứ trước đã, đột nhiên nghe thấy kỵ sĩ đằng trước truyền đến tiếng kinh hô, ngay sau đó, xe ngựa đang chạy đột ngột ngừng lại, rồi bỗng chốc lắc lư kịch liệt.

Nếu không phải Judith tay mắt lanh lẹ chặn ngang ôm chầm lấy cậu, có thể vừa nãy cậu đã bị ngã ra ngoài cửa sổ.

“Sao lại thế này?!” Shazoi một tay đỡ vách tường xe hỏi.

Xa phu sợ hãi thất thố kêu: “Bá tước đại nhân chạy mau! Cường đạo tới!”

Mặt trời buông xuống hướng Tây, nắng chiều mờ nhạt dần dần biến mất.

Bọn họ hiện tại đang ở trung tâm rừng núi, con đường phía trước bị đứt đoạn, đường lui cũng bị chặn, tình hình không hề lạc quan tí nào.

"Cường đạo" giống như nhận được tin tức từ trước, chờ đoàn xe tiến vào "Vòng vây" sớm được họ mai phục tốt, liền thình lình lao tới thu hoạch mạng người.

Bọn họ giống như Tử thần hành tẩu buổi chiều tà, nhiều bóng ma hỗn loạn thổi quét vọt tới, tốc độ cực nhanh, cơ hồ trong chớp mắt liền xử lý xong toàn bộ kỵ sĩ ở đằng trước sau đó là xa phu đang có ý định chạy trốn.

Judith ôm Shazoi chật vật lăn xuống từ trên xe ngựa.

Kelly hét lên một tiếng, ngã ngồi trên mặt đất, may mắn tránh thoát được lưỡi đao chém tới.

Đỉnh đầu và khuôn mặt của nhóm “Cường đạo” đều được bịt kín bằng miếng vải đen, chỉ lộ ra một đôi mắt, toàn thân mặc trang bị phòng ngự bằng da, vũ khí trong tay chủ yếu là kiếm với loan đao.

Xuyên suốt thời gian bọn họ hành động không hề lên tiếng, nhưng vẫn có thể phối hợp ăn ý lẫn nhau.

—— không phải cường đạo!

Ít nhất không phải cường đạo bình thường.

Shazoi được các kỵ sỹ từ phía sau tiến đến bảo vệ, trong lúc cậu bị Judit ôm trốn thoát một khoảng xa thì bình tĩnh phân tích tình huống —— là người nào muốn dồn cậu vào chỗ chết?

Số lượng "Cường đạo" đến vây công đông hơn rất nhiều so với số kỵ sĩ bên cậu, không những vậy bọn chúng hẳn đã có dự mưu từ sớm, nhờ đó mà chúng mới có thể đánh tan tác đội ngũ của cậu một cách nhanh chóng.

Sau khi Kelly vì muốn tránh đường kiếm chém về phía nàng mà bị trượt chân lăn xuống triền núi, đường kiếm liền tiếp tục hướng Shazoi đâm tới.

Judith ôm cậu xoay người lại, dự định dùng lưng của anh chống đỡ.

Shazoi dường như có thể cảm nhận rõ sự lạnh lẽo của binh khí sắc bén ập vào mặt, thân kiếm bóng loáng phản chiếu hình ảnh mơ hồ, mùi huyết tinh nhàn nhạt lập tức chui vào xoang mũi……

Khoảng khắc nghìn cân treo sợi tóc.