Xuyên Nhanh Bé Con Ăn Dưa Sau Khi Bị Lộ Tiếng Lòng Trở Thành Đoàn Sủng

Chương 4:

Hạ Vũ An đã biết, gia tộc lớn thứ hai với tất cả đều là mãnh thú hiện tại có một con một con mèo con là mình, giờ đây tất cả mọi người đều đang cười nhạo mình là nỗi hổ thẹn của gia tộc.Còn có thật nhiều quý tộc đều đang chờ để chế giễu, nhục nhã cha và các anh trai ở bữa tiệc sinh nhật.

Hạ Vũ An ngồi trên sô pha, lướt xem các cuộc thảo luận của mọi người trên mạng về vấn đề này, hiện đề tài tiệc sinh nhật con út nhà họ Hạ đã trở thành chủ đề nóng.

Nhóc liên tục lật xem cục “Gạch” mỏng trong tay, cái này có gì khác với di động mà con người kiếp trước phát minh ra không?

“Em vẫn có thể gọi nó là di động, tuy nhiên sẽ có nhiều chức năng hơn so với thời đại trước.” Anh tư đẹp trai lạnh lùng Hạ Tư Lam ngồi ở bên cạnh Hạ Vũ An, hơi nghiêng người, kiên nhẫn dạy nhóc chơi “Di động”.

Thời đại tinh tế, cục gạch nhỏ này có nhiều chức năng hơn so với thời đại trái đất, bao gồm cả trò chuyện thực tế ảo và mấy thứ linh tinh.

Hạ Vũ An gật đầu, nhóc hiểu rồi, so với lúc trước thì càng có cảm giác khoa học kỹ thuật hơn, cuộc trò chuyện chân thật hơn, mình cũng thật thông minh!

Hạ Tư Lam sờ đầu nhóc con, khích lệ nói: “Bé út thật lợi hại.”

Hạ Vũ An vội vàng gật đầu không ngừng: “Đúng vậy, đúng vậy anh tư, hai chúng ta thật lợi hại!”

“Cha, ba và các anh trai, sáu người chúng ta, bỏ bốn lên năm chính là quân đoàn nha!”

Hệ thống Dưa Nhỏ: Chà, này có khác gì với tôi và JackMa cùng trở thành tỷ phú??

.

Cửa phòng khách của biệt thự bị mở ra, một thiếu niên mặc trang phục màu đen đi đến.

Thiếu niên có tóc ngắn, đồng tử màu đen, tuổi trông tương đương với anh tư Hạ Tư Lam.

“Hoàng Thái Tử điện hạ.” Hạ Tư Lam đứng lên nói.

Anh hai Hạ An Trạch ở bên cạnh gật đầu với thiếu niên: “Lão tứ.”

Đúng rồi, hèn gì chỉ có ba anh trai mà mình lại là lão ngũ!

Thì ra đây là lão tứ trong truyền thuyết!

Hoàng Thái Tử sống ở nhà họ Hạ từ nhỏ!

Mặc Phi Nhận gật đầu, nhìn thoáng qua Hạ Vũ An, ngồi xuống bên cạnh Hạ Vũ An.

“Đây là lời tiên tri mới gửi đến nhà họ Hạ?”

“Đúng vậy.” Anh ba Hạ Bách Chu ôm thú nhồi bông vừa làm xong, nghiêng người qua: “Thế nào, đáng yêu không?”

Mặc Phi Nhận hơi gật đầu, không có trả lời.

Hạ Vũ An nhìn anh ta tò mò mà lắc lắc cái đuôi.

Chà, hơi thở, không phải đồng loại.

Nói cách khác, anh ta không phải là mèo.

“Gọi người.”

“Gọi… Gọi là gì?”

“Em nói xem.”

“Năm… anh năm?”

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Mặc Phi Nhận xuất hiện một tia đỏ ửng quỷ dị.

Hạ Vũ An cảm thấy mình nhìn lầm rồi.

“Hôm tổ chức tiệc sinh nhật, con sẽ sao?” Hạ Diễn Hành từ cầu thang đi xuống tới, hỏi.

Mặc Phi Nhận hơi gật đầu: “Sẽ đến trễ một chút ạ.”

.

Tiệc sinh nhật, người đến người đi trong sảnh tiệc đã được nhà họ Hạ đặt.

Đây là một khách sạn 5 sao, chuyên môn tổ chức những bữa tiệc long trọng, một tầng là sảnh tiệc, trên lầu là phòng cho khách.

Các quý tộc tới không ít, rộn ràng nhốn nháo, thỉnh thoảng nhìn về phía Hạ Vũ An, thì thầm bàn tán.

Hạ Vũ An biết bọn họ không nói được lời gì hay, đều chỉ đang chờ xem trò cười của nhà họ Hạ mà thôi!

Còn có ông già hói đầu này nữa, cầm ly rượu, nhìn dáng vẻ như sắp tới gây sự.Có số người tới không có ý tốt.

“Nhà lãnh chúa Hạ luôn luôn vinh quang, hiện giờ bên trong lại có một thành viên… như vậy, thật là, khiến người ta mỏi mắt.”

Ông ta nghĩ ngợi tìm từ: “Thật đáng mừng, thật đáng mừng.”

Hạ Vũ An ngồi ở ghế chính, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh ba Phó Tuyết Dung, nghĩ thầm: [ Mừng cái gì? Chúc cái gì?]

[Ông ta đang nghĩ xem sau này có phải nhà họ Hạ sẽ xuống dốc hay không, ông ta có nên hợp tác với nhà họ Hạ hay không!]

[ Ông già này đã khó chịu khi lãnh chúa có thể lấy nhiều tài nguyên như vậy từ lâu.]

[Chẳng qua… này.]

Hạ Vũ An lật cốt truyện mà Dưa Nhỏ đã giữ lại cho mình.

[Không tin được, không nghĩ tới ông già này còn có đam mê kỳ quái, thích chơi roi da!]

[Ông ta còn ly hôn với vợ, cưới vợ nhỏ.]

[Vợ nhỏ của ông ta bị con trai ông ta nhìn trúng, lúc này đang ở phòng cho khách trên lầu để yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đấy!]

[Quá xuất sắc, văn học mẹ nhỏ nha!]

[Đáng tiếc, đáng tiếc, ông chủ tốt, trên đầu lại là một cái thảo nguyên xanh mướt.]

Mọi người đột nhiên không kịp phòng bị mà nghe thấy tiếng lòng của Hạ Vũ An, khϊếp sợ mà nhìn thiếu niên trước mặt.