Các Hoàng Chi Tử Của Thánh Hoàng

Chương 35

[Nói dối.]

Lần này cũng vậy, Seong-jin đã có thể nắm được suy nghĩ thật của vị y sĩ trước cả khi Quỷ Vương kịp nói ra. Biểu cảm của ông lão ấy rất đỗi thành thật.

“Dù sao thì, thần nghĩ từ giờ không cần thần phải đến khám định kỳ hàng ngày cho người nữa rồi, điện hạ. Người đã bình phục hoàn toàn khỏi cơn sốt.”

Y sĩ vội vã thu thập dụng cụ khám bệnh và đứng dậy.

“Từ giờ xin hãy tập trung phục hồi thể chất bằng cách ăn nhiều, ra ngoài trời tập thể dục thoải mái. Và…”

“Và?”

“So với người bình thường thì hoạt động aura trong cơ thể người có hơi yếu, nên thần nghĩ việc hồi phục sẽ nhanh hơn nếu người luyện tập aura dù chỉ một chút.”

Gần đây ông mới bắt đầu thăm khám cho Morres nên khá chắc là không biết gì nhiều về Tam Hoàng tử vô lại.

Nếu là những y sĩ ban đầu của Morres thì họ sẽ không bao giờ thốt ra những lời sau.

Ngay khi cái từ ‘aura’ vừa bật ra khỏi miệng ông lão, Edith quay lại nhìn Seong-jin bằng đôi mắt lấp lánh.

“…?”

Cái cô này mong ta ném đồ thật hay sao?

Thấy Seong-jin ngơ ngác nhìn mình, cô lẩm bẩm với khuôn mặt ủ rũ.

“Niềm vui duy nhất của tôi…”

Edith, cô cũng đâu phải con cún chơi ném đĩa, sao lại tìm thấy niềm vui trong cái trò đó?

Dẫu sao, dù y sĩ không khuyên như vậy thì Seongin cũng đã nghĩ đến việc bắt đầu tập luyện ngoài trời và quản lý chế độ ăn một cách nghiêm túc.

“Edith. Cô bảo nhà bếp từ giờ trở đi nêm nếm ít gia vị hơn vào thức ăn giúp ta được không? Yêu cầu thật nhiều salad không xốt. Và từ giờ không cần mang lên mấy món ta không động tới đâu.”

Đòi hỏi chế độ ăn ít muối, ít tinh bột, nhiều protein thì hình như hơi khó nên cậu sẽ ăn uống đại khái thôi.

Người ở đây liệu có bao nhiêu kiến thức về dinh dưỡng nhỉ? Theo cậu thấy thì nơi đây như nằm đâu đó giữa thời trung cổ và hiện đại.

Edith không giấu nổi vẻ bối rối trước mệnh lệnh bất ngờ và xa lạ. Seong-jin từ từ xoay vai và nói thêm.

“À, ta muốn tới sân tập nữa, có thể dẫn ta đi được không?”

***