Đó chắc chắn không phải thứ linh khí mà một người mang danh hoàng tử của Thánh Đế quốc nên phô ra.
“Ta hạ nó luôn đây. Cẩn thận ma khí đấy.”
Giọng nói của cậu bình tĩnh vang lên.
Vυ't.
Thanh kiếm của hoàng tử đâm thẳng vào trái tim đã chuyển màu đen vì ma khí của con rồng.
Tức thì, một tiếng vỡ giòn vang lên và những vết nứt xuất hiện trên tim rồng, và từ đó, dòng ma khí đen ngòm bắt đầu tuôn ra như suối.
Bùm.
Trong nháy mắt, cả con rồng xác sống và hoàng tử đều chìm trong làn khí đen đặc và biến mất.
“AAAA!”
“Morres điện hạ!”
“Điện hạ!”
Ma khí suýt chút nữa đã bao trùm toàn bộ sân cung điện trong chớp mắt, đã bị chặn bởi một màn chắn màu bạc trong suốt trước khi chạm tới các thánh hiệp sĩ xung quanh.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Thánh hoàng đã tạo một màn chắn thần lực khổng lồ bao quanh con rồng.
Xì xì.
Tấm màn chắn chứa đầy ma khí lúc này đây trông như một mái vòm tối đen. Nhưng ngay khi ma khí chạm tới màn chắn thần lực của Thánh hoàng, nó đã bị thanh tẩy rồi nhạt dần đi, chẳng mấy chốc đã bắt đầu hóa trong suốt.
Sau một hồi, chỉ còn lại không khí trong sạch và một bộ xương trắng muốt của sinh vật kia còn lại trong màn chắn.
“A- còn hoàng tử thì sao?”
Được biết, ma khí từ ma vật xác sống có thể khiến toàn bộ cơ thể của bất kỳ người bình thường nào chạm phải nó rữa nát ra.
Không thể nào hoàng tử trẻ không có lấy một chút thần lực lại chịu nổi thứ đó, chưa kể đến việc cậu ta đứng ngay giữa khi ma khí bùng nổ.
Nhưng trái với nỗi lo lắng của mọi người, may mắn thay, Hoàng tử Morres vẫn an toàn. Sau khi màn chắn biến mất, cậu bé phủ toàn bộ cơ thể mình bằng aura xuất hiện và từ từ bước đến trước mặt hoàng đế.
Như chẳng hề lo ngại chút nào về ma khí kia, phong thái của cậu vẫn vô cùng ung dung. Có một luồng năng lượng quỷ dị đỏ như máu đang tuôn ra từ cơ thể cậu.
Nếu người lạ nhìn vào, họ hẳn sẽ hoang mang không biết ai mới là phường ma quỷ, con rồng kia, hay là chính hoàng tử.