Đồ Ngu, Ông Đây Không Phải Là Người!

Chương 4

Nghe lời kêu gọi của thanh niên tóc đỏ, tâm trạng kích động của nhóm người mới giảm xuống nhanh chóng tụ đến chỗ thanh niên.

Vô Tương Vong lại bị bắt động não suy nghĩ tình hình hiện tại, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ bước ba bước đến gần đám người phía trước. Vị trí này không quá gần khiến anh xấu hổ, cũng đủ để anh nghe rõ nhìn rõ.

Dù tóc đỏ này muốn nói gì, dù lời anh ta nói không phải sự thật, có âm mưu gì không, là một người mới hoàn toàn không biết gì với thế giới quỷ dị, tất cả thông tin cũng đều có giá trị.

Vẫn phải nghe một chút mới có thể chắt lọc được chút thông tin hữu dụng chuẩn bị cho sau này.

Vô Tương Vong: “... Chậc.” Lại phải tốn sức suy nghĩ không được trả công.

“Được rồi! Nhìn tôi này! Tôi sẽ nói cho các người tất cả chuyện các người muốn biết. Nhưng tính tình tôi không tốt, đừng cắt lời tôi lúc tôi đang nói.”

“Khi nào tôi nói xong vẫn còn thắc mắc, các người có thể tìm hỏi đội nhóm các người gia nhập hoặc những người khác. Dù sao ở trong này thời gian dài cái gì nên biết cái gì không nên biết đều sẽ biết.

Đương nhiên nếu các người gia nhập đoàn đội của chúng tôi, đội chúng tôi sẽ có chị đại dịu dàng xinh đẹp giải thích cho các người.”

Thanh niên tóc đỏ cười khà khà.

“Nhưng đây không phải làm từ thiện. Tuyệt đối đừng ra vẻ trước mặt tôi, nếu không… gϊếŧ người ở đây cũng không phạm pháp.”

Câu nói cuối cùng của thanh niên ăn mặc lộn xộn, trên mặt có một vết sẹo kia cố ý đè thấp giọng xuống ba phần, nhưng trong nháy mắt đã khiến cho đám người điên cuồng, muốn lớn tiếng ồn ào này ngậm miệng lại.

“Được rồi, nói ngắn gọn.”

“Đầu tiên tôi muốn nói đây không phải nằm mơ, nơi này là một thế giới khác, chúng ta đã không còn ở địa cầu.”

Chúng ta đều bị ‘khe nứt màu đen’ bắt đến đây, nguyên nhân không rõ, thời gian không xác định. Nhưng dựa vào căn cứ của đội tôi, có lẽ thế giới này và thế giới địa cầu đã giao thoa với nhau, sau đó va chạm nhau mới sinh ra ‘khe nứt màu đen’.

Mà bọn quỷ xui xẻo chúng ta vừa vặn nằm trong phạm vi ‘khe nứt màu đen’ giữa hai thế giới, lúc khe nứt xuất hiện, chúng ta đã bị thế giới này bắt được.”

“Đừng hỏi tôi đây là đâu, tôi cũng không biết. Tôi cũng không tới sớm hơn các người bao nhiêu. Nhưng các tiền bối tới trước dựa vào hoàn cảnh và bộ dạng tồn tại sinh mệnh của thế giới này gọi nơi này là ‘thế giới quỷ dị’.”

“Tại sao lại gọi như vậy? Đến khi các người đi một vòng quanh thôn tân thủ này, xem hoàn cảnh trong ngoài thôn và… thì sẽ biết thôi. Đa phần động thực vật trong thế giới này đều không giống chúng ta nhận thức.

Hoa cỏ chim thú đều có, nhưng cây lại cong cong vẹo vẹo còn có thể chuyển động, hoa ăn thịt người còn có thể bật gốc chạy nhảy khắp nơi. Chim bay trên trời có hai ba đôi cánh hoặc bảy tám móng vuốt, động vật trên cạn dưới nước phát triển tùy tiện. Tóm lại muốn quỷ dị thế nào thì quỷ dị thế ấy, muốn kỳ quái thế nào thì kỳ quái thế ấy.”

“Vậy nên bọn tôi gọi nơi này là thế giới quỷ dị.”

“Tất cả sự tồn tại trong thế giới quỷ dị đều nguy hiểm đối với loài người, thậm chí có phần lớn mạnh đáng sợ đến không thể tin nổi. Vậy nên tuyệt đối đừng dễ dàng tiếp cận chỉ vì bề ngoài thứ quỷ dị này xinh đẹp, càng đẹp lại càng nguy hiểm cũng là chân lý trong thế giới này.”

“Nhưng so với động thực vật không có tư duy ở đây, nguy hiểm nhất trong thế giới này vẫn là ‘nhóm quỷ dị’ trong thế giới quỷ dị, cũng chính là ‘dân địa phương’ ở nơi này.”

“Bọn họ có đủ loại diện mạo, phương thức sinh tồn không giống nhau, dựa vào tư liệu bọn tôi có được trước mắt, đại khái các loại yêu ma quỷ quái từng xuất hiện trong phim ảnh tiểu thuyết mà loài người tưởng tượng ra cũng tương tự như những tồn tại trong thế giới này.

Có loài thậm chí bề ngoài giống loài người như đúc, cũng có loài cực kỳ giống tinh linh yêu tinh trong truyền thuyết.

Nhưng, tuyệt đối đừng để bị chúng mê hoặc!”