Chương 13
“Nó khá trống trải,” Faith nói khi đứng giữa nhà tắm nắng tối om. Trên đầu, các vì sao chen chúc khắp bầu trời đêm trong lành, và cô cảm giác như mình đang lơ lửng hai mươi tám tầng trên Seattle. “Virgil và em không ở trong thành phố thường xuyên, nên em chưa có thời gian để thay đổi chỗ này. Em luôn vẽ ra rất nhiều cây cối và đồ mây. Có lẽ cả một con hổ nữa, như trong phim Who’s That Girl, với Madonna. Em ghét bộ phim đó, nhưng lại rất thích khu vườn lớn và chú hổ.”“Em đang run đấy à?”
Gót đôi giày Chanel màu hồng rực của cô gõ trên sàn nhà lát đá khi cô di chuyển đến mép phòng và nhìn ra ngoài. “Anh nhận thấy à?”
“Em nói rất nhiều khi run.”
Cô chống tay lên kính và nhìn sang Space Needle, rực rỡ như một đĩa bay khổng lồ. Trên đường từ nhà hàng về nhà, họ đã dừng lại ở một hiệu thuốc và anh đã chạy vào mua bαo ©αo sυ. Cỡ lớn. “Anh làm em run.”
Anh di chuyển lại gần phía sau cô. “Vì sao?”
Vài lý do. Bắt đầu với, “Loại cỡ lớn ấy có cần thiết không?”
“Anh thích chúng vừa vặn.”
Ôi Chúa. Và kết thúc với, “Đã lâu lắm rồi với em.”
Anh cúi đầu và hỏi sát tai cô, “Lâu lắm rồi từ khi...?”
“Em ở cùng ai đó.”
Anh đặt tay lên hông cô và kéo cô sát vào ngực anh, rúc hông cô vào vật cương cứng của anh. “Với ai đó ngoài Virgil?”
Cô nhìn vào đường mờ mờ viền quanh hình ảnh phản chiếu của anh. Thật cao lớn, mạnh mẽ, và sung sức. “Virgil rất tốt với em và em yêu ông ấy, nhưng chúng em chưa từng...” Cô không thể nói ra. Cô không thể phản bội ông dù ông đã đi. “Cuộc hôn nhân của em không phải như thế.”
Tay anh chạm vào hông cô và dạ dày cô đứng im. “Hai người chưa từng quan hệ sao?”
Cô không trả lời.
Ánh mắt mờ ảo của anh nhìn cô trong gương. “Không cả với một ai đó có thể sao?”
“Tất nhiên là không.”
“Em đã kết hôn bao lâu rồi?” Nghe giọng anh thật hoài nghi.
Cô quay đầu và ngoảnh qua vai nhìn vào luồng ánh sáng sặc sỡ đang chạm vào mặt anh. “Năm năm.”
Anh im lặng vài nhịp tim. “Em đã không làʍ t̠ìиɦ trong năm năm sao? Một phụ nữ trông như em?”
“Sao điều ấy lại khó tin thế nhỉ?” Tiếng cười trầm trầm thoát khỏi môi cô và ve vuốt ngang cằm anh. “Anh đã nói em xấu xí mà.”
“Anh nghĩ mình đã nói không hấp dẫn.”
“Phải rồi. Anh không kiếm người xấu chỉ vì muốn làʍ t̠ìиɦ.” Cô nâng mặt lên và hôn cằm anh. “Em có nên dừng lại không?”
“Không. Tối nay anh sẽ hy sinh vì đội vậy.” Anh rê bàn tay dọc lên bụng cô và nói kề bên tai cô, “Thỉnh thoảng làm đội trưởng cũng là một gánh nặng.” Hai tay anh luồn lên đường cong nơi ngực cô và anh ôm lấy cô qua chiếc váy lanh hồng và áσ ɭóŧ nửa ngực bằng ren trắng. “Anh đã cứng ngắc vì em suốt từ hôm chụp ảnh.”
Đầu ngực cô siết lại dưới sự ve vuốt của các ngón tay anh. “Đêm hôm ấy anh cũng khiến em cảm nhận được nhiều điều.” Cô ưỡn lưng ra sau và ấn mông vào người anh. “Những điều mà đã mấy năm rồi em không hề cảm thấy.”
“Vậy thì đến lúc phải làm những điều đáng ra phải làm từ lâu rồi,” anh nói khi miệng anh đi xuống và mở ra bên miệng cô. Anh trao cô những nụ hôn nóng bỏng khi chuyển động hông. Cô không nghĩ mình từng bao giờ mong muốn một thứ gì trong đời như cô muốn điều này. Hơi nóng ấm áp, mời mọc đang siết chặt ngực cô và đổ đầy đỉnh đùi cô với nhu cầu nhức nhối. Anh nhẹ nhàng xoa bóp và nhào nặn. Cô mở miệng và ngấu nghiến nụ hôn của anh. Mọi thứ xảy ra trong cuộc đời cô thật hỗn độn, nhưng khoảnh khắc hoang dại, cấm đoán này mang lại cảm giác thật đúng. Như một thứ cô cần, muốn, và tuyệt vọng phải có. Cô đứng trên đỉnh thế giới được các vì sao, ánh sáng, và không khí mỏng bao bọc, và Ty là thứ duy nhất mang lại cảm giác vững chãi.
Cô giơ một tay ra sau đầu anh và giữ miệng anh sát miệng cô, và hơi nóng từ nụ hôn của anh trải ra ngoài, qua vai, và xuống ngực cô. Tim cô nện thình thịch và phồng lên, và cô dựa vào sự êm ái ấm áp, vững chãi từ vòng ôm của anh. Hít hương thơm của anh vào phổi cô khi các ngón tay anh cởi bỏ các khuy áo cài thân váy cô cho tới khi nó mở đến tận eo cô.
Anh ngẩng đầu, mi mắt nặng trĩu của anh rũ xuống một nửa, và dù ở trong bóng tối, cũng chẳng thể nhầm lẫn được khao khát đang rực cháy trong mắt anh. Không thể nhầm lẫn chiều dài cứng rắn đang áp vào hông cô. Anh luồn đôi tay to vào cổ váy của cô, các ngón tay anh rê ngang vai, và anh đẩy váy xuống.
Cô hạ tay khỏi đầu anh, váy cô trượt xuống làn da nhạy cảm rồi rơi ở eo cô, và cô đứng trước mặt anh chỉ với áσ ɭóŧ trắng, quần lọt khe đồng bộ, và đôi giày cao gót hồng. Ngón tay anh chạm nhẹ qua bụng cô và cô đặt tay lên tay anh, đưa chúng trở lại ngực cô. “Chạm vào em đi,” cô thì thầm và áp phần hông mượt mà của mình vào chất vải bông len thô ráp và vật cương cứng khổng lồ của anh.
“Ở đây.” Qua làn vải ren căng phồng của áσ ɭóŧ, hai ngón tay cái của anh vuốt ve đầu ngực cô cho tới khi chúng siết chặt hơn, cứng hơn, và đau đớn đầy ngọt ngào. “Em thích anh chạm vào em ở đây à?”
Cô rêи ɾỉ, “Vâng.”
“Anh đã nghĩ rất nhiều đến việc chạm vào em ở đây.” Bàn tay phải của anh lướt xuống bên dưới. “Và đây nữa. Em có muốn anh chạm vào em ở đây không?”
Cô gật đầu. “Tất cả mọi chỗ.”
Các ngón tay anh lách xuống dưới chiếc qυầи ɭóŧ ren. “Em vẫn wax.”
“Anh khó chịu à?”
Anh lắc đầu và hạ miệng xuống thành cổ cô. “Đó là tất cả những gì anh nghĩ đến đấy.” Ngón tay anh rê xuống thấp hơn và tách cô ra, chạm vào nơi cô đói khát nhất. Đầu gối cô oằn xuống và anh siết chặt tay để giữ cho cô khỏi ngã xuống chân anh. Cơn nhức nhối nặng nề giữa hai đùi cô trờ nên sắc bén và sự ve vuốt của anh là thứ duy nhất thỏa mãn được nó.
“Em ướt vì anh này.”
“Anh không thích sao?”
Anh lắc đầu và lướt nhẹ môi ngang vai cô. “Anh thích mình khiến em ẩm ướt.” Anh đẩy người vào cô.
Cô cảm thấy nóng rực và ngứa ran, và đáng lẽ việc lêи đỉиɦ trong khi anh chơi đùa với cô sẽ rất dễ dàng nhưng cô muốn nhiều hơn. Cô muốn một thứ mà cô đã không hề có trong hơn năm năm. Cô muốn tất cả của anh.
Faith quay lại đối mặt với Ty, và các ngón tay ầm ướt của anh rê ngang xương chậu tới hông cô. Cô nâng miệng lên miệng anh và cởi khuy áo anh. Cô kéo nó ra khỏi quần anh và đẩy xuống cho tới khi nó rơi xuống sàn. Rồi cô ở trên anh. Ép ngực vào l*иg ngực ấm áp, vững chãi và rê tay khắp làn da săn chắc của anh. Cô muốn nghiến ngấu anh lâu hết mức có thể, và cùng lúc ấy, cơ thể cô nhức nhối đòi giải thoát ngay tức thì. Lông ngực anh chải nhẹ qua bầu ngực cô và đường lông kéo xuống bụng của anh cù bụng cô. Cô hôn anh như thể anh là bữa ăn cuối cùng của mình, và da cô vừa căng vừa nóng rực. Tay anh âu yếm cặp mông trần của cô khi tay cô lướt xuống quần anh và cô ép lòng bàn tay vào vật cương cứng của anh. Cô cảm nhận hơi nóng của anh qua lớp vải len. Cô muốn từng cm dài, cứng cáp của vật đàn ông của anh, và cô siết nhẹ.
Ty nghiêng đầu và nhìn xuống cô, hơi thở của anh xù xì và gấp gáp. “Anh không thể đợi thêm nữa.”
“Vâng,” cô xoay xở để thốt lên qua nhịp thở nặng nhọc của mình. Du͙© vọиɠ, nóng bỏng và trong trẻo, chạy rần rật khắp huyết quản cô, thiêu cháy tất thảy mọi thứ trừ nhu cầu muốn có anh.
Anh bước ra khỏi giày và với lấy ví khi cô cởϊ qυầи anh ra và đẩy nó xuống cặp đùi cơ bắp của anh. Qυầи ɭóŧ của anh theo sau, và cô với lấy anh. “Anh là một người đàn ông đẹp, Savage ạ. Đừng kết thúc trước khi cuộc đua chấm dứt nhé.”
“Anh là dân chuyên nghiệp.” Anh hít mạnh và đẩy tay cô ra. “Anh không kéo nòng súng sớm đâu.” Anh lăn bαo ©αo sυ xuống tận gốc. “Cởi nó đi. Trừ phi em muốn nó bị xé.” Anh ngước lên. “Cứ để nguyên giày đấy.”
Cô đẩy qυầи ɭóŧ xuống dưới chân và đá nó sang bên. Rồi anh với lấy cô và rê tay dọc mông tới sau đùi cô. Anh nâng lên và cô tự động quấn chân quanh eo anh. Anh ghim lưng cô vào tường kính mát lạnh. Faith rê tay qua tóc và hôn miệng anh khi anh hạ cô xuống. Một tia đau nhói khiến đầu cô ngẩng lên khi anh vào trong cô. Cô hít mạnh và nín thở khi nó làm dãn căng da thịt chật khít của cô.
“Ty.”
“Không sao đâu. Anh sẽ làm em thấy rất tuyệt. Chỉ cần ở yên cùng anh thôi, Faith. Đừng ngăn anh lại lúc này.” Và rồi anh vùi vào tận đỉnh và anh giữ đúng lời nói của mình, anh khiến cô cảm thấy thật tuyệt. Khoảng bụng trần của cô dính chặt vào anh khi anh nghiền hông vào cô. Anh ra, rồi vào sâu bên trong, chạm tới phần sâu nhất và tất cả những chỗ nóng rực, rộn ràng bên trong cô.
“Mmm, đúng thế,” cô thì thầm. “Cảm giác thật tuyệt.” Anh lại di chuyển. “Như thế. Đúng chỗ ấy. Đừng ngừng lại. Anh làm nó thật tuyệt, Ty.” Anh rút ra, tiến vào, và nhịp thở của cô trở nên dồn dập, da cô siết chặt lại khi anh đẩy cô nhanh hơn và mạnh hơn tới nơi giải thoát.
“Tuyệt thế nào?” anh hỏi, giọng anh gầm gừ khàn khàn.
“Rất nóng. Rất tuyệt. Đừng dừng lại. Nhanh hơn. Phải rồi.” Cô hít mạnh một hơi thật sâu khi anh tiến vào trong cô mạnh hơn và mạnh hơn nữa. Các cơ bắp khỏe mạnh của anh siết lại, lỏng ra, với mỗi cú đâm của hông anh.
Cả thế giới của cô thu hẹp lại và tập trung vào Ty và nơi cơ thể anh nhập vào cơ thể, vuốt ve bên trong và trêu chọc điểm G của cô. Ngọn lửa êm dịu tràn khắp cơ thể và đốt cháy cô từ trong ra ngoài. Những cơn râm ran nóng rực trải khắp da thịt và cô không nhớ nổi tìиɧ ɖu͙© có bao giờ tuyệt đến thế này chưa. Mãnh liệt đến thế này. Có lẽ đã từng, nhưng cô không nghĩ mình đã từng bị thứ khoái lạc mạnh mẽ này chiếm chọn tâm trí, thèm muốn nó nhiều đến mức không còn gì quan trọng nữa. Cô mở miệng để bảo anh đừng dừng lại. Trước khi cô xoay xở để đưa từ ngữ thốt ra khỏi họng, cơn sóng cực khoái đầu tiên tiến đến. Cô rêи ɾỉ và la hét hoặc gì đó khi nó lôi cô xuống và những ngọn lửa bỏng cháy liếʍ láp cơ thể cô. Tim cô đập rộn bên tai khi Ty tiến vào cơ thể cô, hoang dã và buông thả trong một cơn bão nɧu͙© ɖu͙© đến từ đôi tay, khuôn miệng, và phần đàn ông to lớn của Ty. Tuyệt đẹp, mãnh liệt, và đau đớn ngọt ngào. Hết lần này đến lần khác, nó dường như kéo dài mãi mãi và gần như kéo dài không đủ. Chân cô siết chặt lại quanh eo anh khi cô vượt qua lần rung động rộn ràng cuối cùng.
“Faith.” Hơi thở anh nặng nề và khó nhọc. “Em thật đẹp. Thật chặt. Chúa ơi.” Rồi anh thốt ra một tiếng rên dài như thể anh vừa đẩy một tảng đá lên đồi rồi ném nó xuống phía bên kia.
Khi chuyện đã xong và không khí buổi đêm bắt đầu thấm lạnh da cô, Ty hôn hõm cổ cô và cô nói, “Cảm ơn anh. Chuyện ấy thật tuyệt.”
Anh nghiêng đầu và nhìn vào mặt cô. “Chuyện này chưa xong đâu,” anh nói.
Cô mỉm cười. “Không ư?”
“Anh chắc chắn rồi sáng mai chúng ta sẽ hối hận đã làm việc này.” Anh nhấc cô ra khỏi anh và đặt cô đứng xuống. “Chúng ta có cả một hộp bαo ©αo sυ và khoảng sáu tiếng làʍ t̠ìиɦ một cách thực sự thiếu đứng đắn để vùi mình vào trước bình minh.” Anh đẩy một lọn tóc ra khỏi khóe miệng cô. “Nếu chúng ta sẽ hối hận vì đã làm điều này, hãy làm điều gì đó đáng phải thực sự xấu hổ đi.”
Vài tiếng sau, Faith đứng trên thảm cỏ nhỏ trong phòng giải trí của Ty, không có gì trên người ngoài chiếc áo sơ mi xanh của anh và bộ móng chân đỏ. Mái tóc vàng của cô buông xuống lưng và cô trông thật lộng lẫy và xinh đẹp, đặc biệt là với một phụ nữ đã làʍ t̠ìиɦ ba lần đêm ấy. Lần cuối cùng là ở trong bồn tắm mát-xa của anh trong lúc những bong bóng nhỏ ve vuốt da thịt họ ở những chỗ rất thú vị. “Giờ em nhớ ra lý do mình ghét golf rồi.” Cô cầm gậy golf của anh trong tay và nhún vai bức bội khi áo anh kéo cao trên đùi cô.
Cô giống hệt mọi giấc mơ mà anh đã mơ về cô. Chỉ là còn hơn thế, bởi vì cô mềm mại, nóng bỏng, và giỏi giang hơn trên giường. Giữ rịt tay anh vào người trước khi anh làʍ t̠ìиɦ với cô đã vô cùng khó khăn. Trong vài tiếng nữa anh sẽ từ bỏ cô, và anh không tự lừa mình rằng chuyện ấy sẽ dễ dàng. Có lẽ nếu anh chỉ xem cô như người mẫu Playboy thì được. Một cô nàng có ngực có mông ngon lành, nhưng không phải. Không hiểu sao trong vài tuần qua, anh đã dần thích cô. Khá nhiều. “Ngực em cứ chắn đường ấy.”
Ty bước đến phía sau cô. “Để anh giúp em xử lý nó nhé.” Anh trượt tay xuống dưới cánh tay cô và ôm lấy ngực cô. Lưng áo sơ mi chạm vào l*иg ngực trần của anh. “Giờ thử đi.”
Cô cười lớn khi vung gậy và bóng bay về hướng lưới. Radar ghi được hai mươi lăm. “Cái kia còn tệ hơn lần trước. Chẳng giúp gì được đâu. Ngực của em quá lớn.”
“Em không quá lớn đâu.” Tròn trịa và trắng mịn với đầu ngực hồng chặt sít vừa vặn hoàn hảo trong miệng anh. “Em hoàn hảo.” Anh mặc một chiếc quần Levi’s cũ và cô rúc hông vào anh. Như cô đã làm ở nhà tắm nắng, khi anh làʍ t̠ìиɦ một cách phi thường với cô sát tường kính, một triệu ngôi sao bao quanh đầu cô và đường chân trời Seattle vòng quanh cơ thể cô. Đó là lần làʍ t̠ìиɦ hoang dại nhất anh từng có, và anh thì đã từng có vô khối lần làʍ t̠ìиɦ hoang dại trong ba mươi lăm năm cuộc đời đấy. “Em chỉ cần một người đàn ông có bàn tay lớn thôi.”
Cô cười nhẹ và gióng một quả khác. “Được rồi, nhưng không phá rối nhé.”
“Anh sẽ ngoan mà.”
“Em đã xem Caddy Shack rồi. Không được trò chuyện khi chơi golf đâu.”
Cô vung gậy ra sau và anh thì thầm bên tai cô, “Anh muốn ăn miếng đào trơn nhẵn của em.” Cây gậy bay khỏi tay cô và hạ cánh xuống bên kia phòng.
Cô quay người lại và nhìn anh. “Em tưởng anh sẽ ngoan cơ mà.”
“Có mà.”
“Không được trò chuyện khi có người đang vung gậy.”
“Anh đang thì thầm đấy chứ. Điều ấy được vài giải đấu cho phép.” Anh chỉ xuống đất. “Thảm cỏ của anh. Luật của anh.”
“Anh đã không nhắc đến một điều luật nào hết.” Cô khoanh tay dưới ngực và ngẩng lên nhìn anh qua đôi mắt xanh lấp lánh. “Những luật khác của anh là gì?”
“Phụ nữ khi chơi phải khỏa thân.”
Cô nghiêng đầu sang một bên và cố mỉm cười với anh. “Có bao nhiêu phụ nữ đã chơi trên thảm cỏ bé xíu ngu ngốc này của anh rồi?”
“Anh sẽ cho qua từ ‘ngu ngốc’ vì anh thích em.”
“Bao nhiêu phụ nữ đã phải khỏa thân rồi, Savage?”
“Chỉ mình em thôi.” Anh nắm lấy thân áo sơ mi của mình và kéo cô lại gần. “Em đặc biệt.”
Cô trượt các ngón tay dọc lên cánh tay tới vai anh và viên kim cương trên nhẫn cưới của cô lấp lánh trong ánh đèn. “Mấy giờ rồi?”
Anh ước gì cô đã cởi cái thứ đáng chết đó ra. Nó gần như khiến anh cảm thấy mình đang làʍ t̠ìиɦ với một phụ nữ đang kết hôn. “Tầm ba giờ.”
“Em nên đi đây. Anh phải tập luyện và thắng một trận khúc côn cầu vào tối nay.”
“Mười hai giờ mới đến buổi tập cơ.” Anh thả tay xuống hông cô và kéo áo lên. “Anh có cả tá thời gian để ngủ và chỉ còn tầm một tiếng để làʍ t̠ìиɦ thôi.” Anh vỗ khoảng mông trần trụi của cô. “Em phải bận rộn đi.”
Cô lắc đầu và rê tay qua hai bên tóc anh. “Em không muốn rút kiệt sức lực của anh. Anh sẽ cần nó để chống lại hàng phòng thủ của Detroit.”
“Anh có sức mạnh dự trữ chưa dùng đến mà. Anh như siêu nhân ấy. Vào lúc anh nghĩ mình kiệt sức rồi, anh gõ vào đó rồi giải quyết rốt ráo kẻ xấu.”
Cô bật cười như thể anh đang đùa. “Chậc, em không muốn đem lại vận xui cho anh. Em biết tất cả cầu thủ khúc côn cầu các anh đều rất mê tín.”
Ty không mê tín như vài cầu thủ khác. Anh chỉ không cần thứ gì đó làm xao lãng mà thôi. Detroit sẽ mang đến dàn cầu thủ hạng nhất của mình, và anh phải sẵn sàng. Cả về thể chất và tinh thần. “Một khi anh đã vào trận đấu, anh khó bị đánh văng khỏi bóng lắm,” anh nói khi kéo cô áp vào quần jean của mình.
Cô nhướn một lông mày. “Anh lại cứng rồi.”
“Nhìn em chơi golf làm anh hứng lên.”
“Là do cú vung tay ra sau xuất sắc của em à?”
“Cú vung tay của em dở tệ.” Anh lắc đầu và cúi mặt xuống sát mặt cô. “Đó là do phần sau xuất sắc của em,” anh nói sát khóe miệng bĩu ra của cô.
“Cha anh thường về nhà lúc nào?”
“Ông ấy sẽ ở đây vào sáu giờ. Chúng ta có thời gian mà.”
Cô rê tay dọc lườn anh, qua hình xăm của anh. “Cái này có đau không?”
Anh hít mạnh một hơi khi lòng bàn tay cô trượt đến bụng anh. “Không tệ như một mắt cá chân bị gãy đâu.”
“Anh đã từng gãy mắt cá chân à?” cô hỏi khi rải những nụ hôn nhẹ dọc cằm anh. “Khi nào thế?”
“2001. Vòng ba, trận hai chống lại đội Devils.”
“Điều gì đã xảy ra ở đây?” Cô hôn cằm anh và rê tay dọc quần anh.
“Anh cứng lên vì xem em chơi golf.”
Cô bật cười và ôm tay quanh nó. “Em biết điều đó. Em đang hỏi về vết sẹo của anh cơ.”
Nó đã xảy ra lâu lắm rồi, dạo này anh không còn nghĩ về nó nữa. “Bị gậy đập. Claude Lemieux. 1998. Trận đấu loại với Colorado. Hai mươi mũi.”
“Ôi.” Cô rê miệng tới cổ anh khi bàn tay tự do của cô cởϊ qυầи anh. “Em chưa từng bị gãy xương hay phải khâu.” Quần anh trượt khỏi hông và chất đống quanh hai bàn chân trần của anh. “Chỉ có một hình xăm thôi,” cô nói.
Anh đã chú ý thấy hình chú thỏ Playboy ở eo lưng cô. “Và nó quyến rũ ghê gớm,” anh xoay xở để nói khi cô mυ'ŧ cổ anh. “Virgil ghét nó.” Cô hôn ngang vai và xuống ngực anh. “Ông ấy không muốn một ai biết về nó hết. Ông ấy nói các cô gái thượng lưu không xăm mình.”
“Virgil già rồi và chẳng biết mình đang nói về chuyện quái gì nữa.”
Cô quỳ xuống trước mặt anh và trượt tay lên xuống. “Đã lâu lắm rồi em mới làm chuyện này,” cô nói khi ngước nhìn anh qua đôi mắt xanh xinh đẹp. “Nếu nó không tốt, hãy bảo em và em sẽ dừng lại.”
Chúa ơi. Cô ép đôi môi mềm mại vào và anh gần như bùng nổ. “Ừ, anh sẽ xem cho chắc chắn rồi bảo em.” Sau đó, anh sẽ ổn một thời gian. Cô sẽ rời khỏi đầu óc anh, anh nghĩ khi cô đưa anh vào khuôn miệng nóng bỏng, ẩm ướt của mình. Anh rê tay vào tóc cô khi cô di chuyển. Phải rồi, bùng nổ bốn lần một đêm sẽ đưa anh qua được một đoạn thời gian. Rồi cô rên lên, một âm thanh bé nhỏ ngọt ngào làm rung rung họng cô và anh từ bỏ hẳn chuyện nghĩ ngợi.