Cửa Hàng Phong Thủy Lộc Linh

Chương 6: Nhà họ Lộc có một bé gái lợi hại

Đôi bên cãi nhau đến mức trực tiếp trở mặt, đến năm Lộc Linh năm tuổi, nhân lúc Lâm Tịch ở bên ngoài làm việc vẫn chưa về nhà, ông cụ Lộc nhất định ép Lộc Minh phải ly hôn rồi lấy vợ khác, lúc đó Lộc Minh đòi dẫn Lâm Tịch hoàn toàn rời khỏi Lộc thị còn đoạn tuyệt quan hệ cha con với ông cụ Lộc.

Lộc Linh thấy cả gia đình cãi nhau lanh tanh bành, gà bay chó sủa mà tức điên người, giẫm lên ghế chật vật leo thẳng lên bàn thờ, sau đó cầm cái bình thu thập lệ khí mà nhiều thế hệ Lộc thị đã thu thập đến nay giơ lên.

Đừng thấy cô mới năm tuổi nhưng suy nghĩ vẫn khá rõ ràng đấy!

Hừ! Cho các người cãi nhau này! Giơ tro cốt của cái đám vô dụng kia lên!

Ông cụ Lộc và Lộc Minh lập tức sợ hết hồn, cũng không dám cãi nhau nữa, chỉ sợ lệ khí tản ra xung quanh mà người thì vội nhặt bùa, người thì bận đánh con.

Thật ra, cũng không phải ông cụ Lộc không thích Lộc Linh, trái ngược lại, các thế hệ nhà họ Lộc đều chỉ có một đứa độc đinh cho nên ông cụ Lộc cực kỳ thích Lộc Linh.

Đứa con dâu Lâm Tịch cũng vì nhà họ Lộc mới bị thương, hoàn toàn không thể sinh đẻ nữa, ông cụ Lộc cũng không đành lòng để bà một mình, huống chi Lâm Tịch vẫn luôn là đứa con dâu ngoan, biết quán xuyến gia đình ở trong lòng ông cụ.

Nhưng ông cụ cũng không có cách nào khác, các thế hệ nhà họ Lộc đang thờ phụng mấy lệ khí này, nếu ngừng thờ cúng thì mấy lệ khí đó sẽ phản phệ, người đầu tiên tuyệt hậu sẽ chính là nhà họ Lộc!

Ông cụ Lộc run rẩy bẩy nhặt đồ xong ngay lập tức đặc biệt đốt thêm mấy que nhang nữa để phúng, miệng còn không ngừng lẩm bẩm.

“Chớ có trách, chớ có trách, con bé vẫn còn nhỏ, chưa hiểu chuyện…”

Cuối cùng, mấy lệ khí đã lâu rồi không có được hồi đáp kia vẫn bị kinh động, mắt thấy lệ khí đã nuôi dưỡng mấy trăm năm này sắp chui ra khỏi cái bình, Lộc Linh chưa từng bị cha mình đánh bao giờ cũng vì lần đầu tiên trong đời bị đánh một phát vào mông mà gào lên với vẻ ấm ức và tức tối.

Lộc Minh cũng không dám đánh thêm nữa mà bịt miệng Lộc Linh lại, muốn dẫn cô chạy nhanh khỏi đây.

Một tiếng “oa” kia khiến ông cụ Lộc đang nhìn lệ khí sắp phun ra với vẻ kinh hồn bạt vía cũng sợ gần chết. Ông cụ luống cuống tay chân cầm kiếm gỗ đào định liều chết một phen, còn gào lên kêu Lộc Minh mau chóng bịt miệng Lộc Linh lại, đừng để lệ khí tìm tới cô.

Nhưng một màn khiến hai người không ngờ tới đã xuất hiện, lệ khí vốn đang sục sôi trong bình lại như bị trấn áp, chỉ “ùng ục ùng ục” vài tiếng rồi hoàn toàn im lặng.

Lộc Minh và ông cụ Lộc đưa mắt nhìn nhau với vẻ hoang mang và kinh ngạc, ông cụ Lộc cứng ngắc người một lúc mới từ từ thò đầu nhìn qua, vậy mà lại phát hiện ra cái bình đó đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái bình thường.

Ông Cụ Lộc nhìn một lúc với vẻ mặt nghi ngờ sau đó đột nhiên vỗ vào đầu một cái, phát hiện hóa ra trước đây mình đã suy nghĩ hạn hẹp rồi.

Sao có thể cảm thấy người kế thừa y bát của Lộc thị cứ nhất định phải là nam giới chứ?

Ông cụ lập tức bế Lộc Linh lên với vẻ yêu mến, không phải chuyện này đã được giải quyết rồi sao? Khỏi cần đoạn tuyệt quan hệ cha con nữa!

Lộc Minh nhìn cha mình với vẻ tò mò, không phải ông cụ này bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến phát điên rồi đấy chứ?

Ông vội vàng bế Lộc Linh về với vẻ mặt cảnh giác.

Ông cụ Lộc nhất thời vui sướиɠ nhưng lúc này cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại một chút, vội vàng mở miệng nói: “Tiểu tử thối, khỏi cần mày ly hôn, cứ vui vẻ sống với vợ mày đi.”

Lộc Minh vừa nghe thấy người cha vẫn luôn ầm ĩ bắt mình ly hôn để lấy người khác có thể thốt ra được câu nói này!

Quả nhiên bị điên rồi!