Xuyên Thư: Nữ Xứng Nàng Có Chín Cái Ca Ca

Chương 8: Chúc Dư Thảo

Buổi sáng hôm nay khi vừa rời giường, Đường Tự Ninh liền phát hiện trên đầu hắn sưng lên hai cái khối u, như là muốn phá da đầu hắn chui ra bên ngoài, hắn sợ hãi liền không đi trường học, mãi cho đến buổi chiều tối hai cục đó đều không có dấu hiệu xẹp xuống, hắn lấy ra điện thoại xem tới xem lui nhìn những dòng tin nhắn của Lâm Khương Dạ gửi tới, hắn mới quyết định tìm tới đây.

Lâm Khương Dạ ra sân sau nhà cắt một mớ rau Chúc Dư Thảo, lớn lên rất giống với hẹ, hương vị là thanh đạm thơm mùi hoa lan, nghe bố mẹ nói, đây là Chúc Dư thảo trên núi Chiêu Diêu đã được cải tạo phân loại, bán yêu ăn thứ này sẽ không còn đói nữa.

Lâm Khương Dạ đập bốn cái trứng gà vào, gói một mâm sủi cảo Chúc Dư Thảo cùng trứng gà cho Đường Tự Ninh.

Lâm Khương Dạ lấy ra cuốn sách ghi chú mà bố mẹ để lại đưa cho Đường Tự Ninh coi, mặt trên là viết đặc thù của các anh trai của Lâm Khương Dạ, cùng với thời gian khi lịch kiếp, dặn dò Lâm Khương Dạ nhất định phải tìm được bọn hắn trước khi thời gian lịch kiếp xảy ra.

Đường Tự Ninh nói: “Bố mẹ cậu có địa vị gì vậy, dựa vào cái gì mà cậu khẳng định tôi là anh trai của cậu?”

Lâm Khương Dạ khép cuốn sách ghi chú lại, “Chỉ bằng bố mẹ tớ biết rõ thân thể bệnh trạng cùng thân thể kỳ dị của cậu, cùng với thời gian lịch kiếp của cậu.”

Lâm Khương Dạ kêu hắn ăn sủi cảo, “Lai lịch của cậu phải đợi đến khi tìm được bố mẹ, cậu tự hỏi hai người họ một chút xem bản thân mình là thứ gì, nhưng cậu khẳng định chính là anh trai của tôi.”

Tạm thời cũng chỉ có thể tin, rốt cuộc Lâm Khương Dạ đã trị hết hai cục u trên đầu của hắn.

Đường Tự Ninh ăn sủi cảo nhân làm từ Chúc Dư Thảo, “Tôi mấy ngày nay tổng cảm giác ăn không đủ no, mới ăn mấy cái sủi cảo, liền không còn cảm giác đói bụng nữa.”

Lâm Khương Dạ cười, quả nhiên là anh trai, “Anh hẳn là sắp tới thời gian Lịch Kiếp, đồ ăn bình thường đã theo không thể theo kịp sự tiêu hao năng lượng của thân thể, cho nên sẽ mau đói, loại này đã cải tiến Chúc Dư thảo, chính là cho bán yêu ăn nha,”

Bên ngoài có người gõ cửa, Lâm Khương Dạ ở nhà lầu hai tầng, tầng dưới là mở quầy bán sủi cảo, còn bên trên thì để ở, bố mẹ Lâm Khương Dạ trước kia có mở quán bán Sủi Cảo, đương nhiên, cũng có làm sinh ý khác, hiện tại quán đã đóng cửa, tìm tới phỏng chừng là khách hàng trước kia của bố mẹ cô đi, hoặc là được khách hàng cũ giới thiệu nên tìm tới.

Khách nhân đêm khuya tìm tới cửa, muốn làm sự tình đều là không muốn làm người biết, Lâm Khương Dạ kêu Đường Tự Ninh đi sau bếp lảng tránh một chút.

............

Người tới là mụ mụ của Thịnh Vân Tô cũng chính là nữ sinh mất tích kia, tính đến hôm nay thì Thịnh Vân Tô đã mất tích được năm ngày, cục cảnh sát còn không có tra được manh mối hữu ích, Thịnh mụ mụ sắp điên rồi, đồng nghiệp làm chung thấy cô đáng thương, bèn cùng cô nói lão bản của Lâm Gia Giáo Tử quán là cái thuật sĩ, hiện tại hai vợ chồng tuy rằng không ở, có lẽ nữ nhi của họ cũng là thuật sĩ, có thể sẽ giúp nàng tìm được con gái.

Lưu Tú Hảo tóc đều trắng hơn nửa đầu, môi đầy khô nứt nói, “Lâm tiểu thư, cô có thể giúp ta tìm được con gái sao?”