Khi tiếng sấm sét vang lên từ bên ngoài truyền đến tấm kính, Thư Phức đang đứng trước một kệ cao để lựa từng gói nước cốt lẩu khác nhau.
Âm thanh ầm ĩ thu hút sự chú ý của những người trong siêu thị, có người nhìn ra ngoài cửa sổ phàn nàn: “Hôm qua có sấm sét, hôm nay cũng thế, chả hiểu sao cứ có sấm sét mà không mưa, dự báo thời tiết còn nói hôm nay sẽ có mưa, cuối cùng thì trời có mưa không?”
“Chắc không đâu, cái thời tiết dở hơi này, đã tháng 10 rồi mà trời còn nóng suốt nửa tháng, sắp nóng chết đến nơi rồi!”
“Chắc là do sự nóng lên toàn cầu, mùa đông năm ngoái không lạnh lắm, đã vậy thời gian còn ngắn, nếu cứ tiếp tục như vậy chắc Hoa Quốc không còn mùa đông nữa…”
………
Hiện tại đang là buổi chiều, trong siêu thị cũng không có nhiều người. Những khách hàng khác có lẽ định vào đây để ké điều hoà tránh nóng, ai nấy đều đẩy chiếc xe đẩy trống không đi qua đi lại giữa mấy kệ hàng, mải mê tám chuyện trên trời dưới đất. Có người đi ngang qua xe đẩy hàng của Thư Phức, vô tình liếc nhìn, không khỏi nghiêng đầu nhìn lại.
Xe đẩy hàng trong siêu thị rất to, ngoài cái khung lớn ở phía trên thì phía dưới còn có một lớp kệ để đựng đồ, mà xe đẩy hàng của đối phương đã chất đầy các mặt hàng khác nhau, thậm chí tất cả đồ đều được xếp gọn một cách khéo léo, bởi vậy cho dù chồng đồ rất cao nhưng vẫn không bị rơi ra ngoài.
Người nọ sợ nói trước mặt chính chủ thì ngại nên sau khi chuyển qua kệ hàng khác mới dám nói nhỏ: “Trời, cô bé kia đi có một mình mà mua một đống đồ…”
“Hôm nay trời nóng vậy mà cô bé đó còn mặc áo tay dài đeo khẩu trang, không biết có bị cái gì không…”
“Suỵt, đừng có lo chuyện bao đồng, cứ đi tiếp đi, đổi sang chỗ khác có điều hoà ấy, tôi mời chị uống trà chiều luôn…”
Thư Phức ngoảnh mặt làm ngơ, cầm 20 túi nước cốt lẩu khéo léo đặt lên trên chồng đồ cao.
Trong xe đẩy hàng có năm túi giấy cuộn và khăn giấy, 3 thùng mì ăn liền loại 24 gói, mười mấy túi xúc xích và lạp xưởng hun khói các loại, 3 thùng thịt hộp loại 8 lon dùng để ăn trưa, vài túi lương khô ăn thay cơm, 50 hộp trứng gà, một ít sữa bò cùng sữa chua, bốn lon sữa bột…
Đây đã là xe hàng thứ ba mà cô mua trong siêu thị này, trái cây, rau dưa cùng thịt tươi và thịt đông mua trước đó đều đã được xếp vào hai bên cốp xe mà cô thuê.
Mua những thứ này ở siêu thị chắc chắn không rẻ bằng đi chợ nông sản hay chợ đầu mối nhưng chỗ này cũng được coi là siêu thị giá rẻ, đồ đạc bên trong cũng không quá đắt, quan trọng nhất là rất gần với tiểu khu mà cô thuê, chỉ mất khoảng một đến hai cây số là có thể nhanh chóng mang đồ vừa mua về.
Thư Phức đẩy xe đẩy hàng đến quầy tính tiền, lúc đi ngang qua quầy bán đồ ăn vặt cô lại thuận tay nhét thêm rất nhiều khô bò, khô heo, lưỡi vịt, bánh quy, bánh tráng ngũ cốc, que cay, quả hạch, cơm trộn rong biển, chocolate, bánh mì nhỏ và bánh kem, mấy món đồ ăn nhẹ như bánh ngọt với kẹo cũng được nhét thêm vào cho đến khi không thể chất thêm được nữa.
**
Tiểu khu này là một khu chung cư cũ, nằm ngay sau siêu thị, muốn tới nơi phải rẽ vào đường dài hai làn xe từ đường chính.
Hai bên đường tập trung các loại cửa hàng với đủ quy mô lớn nhỏ, bao gồm quán ăn sáng, tiệm kim khí, trạm nước, quán mì, tiệm tạp hoá nhỏ, tiệm đồ nướng, cửa hàng thức ăn nhanh, quán trà sữa, cửa hàng sửa chữa đồ gia dụng, cửa hàng bán điện thoại di động…
Nhóm dịch: Nhà YooAhin