Nữ Chính Và Nữ Phụ Độc Ác Khi Nào Mới He Đây

Chương 23: Nhà An Đồng

Sau khi khâu vết thương xong Hạ Vũ đi về, cô ghé qua nhà Lăng Tầm định là chơi một chút nhưng tới nơi thì không thấy ai, dù cô có gọi thế nào.

"Đi đâu rồi" Hạ Vũ đành đi về trên đường đi cô thấy bầu trời kéo mây đen kịt nhìn như có thể mưa bất cứ lúc nào.

Hạ Vũ thấy vậy liền đi tới nhà của An Đồng sẵn tiện nói chuyện kia với cô luôn.

Hạ Vũ đứng trước cửa bấm chuông một hồi An Đồng mới đi ra mở cửa: "Ủa mày tới đây làm gì vậy?" Hạ Vũ: "Tới đây ăn chực" Nói Hạ Vũ đi thẳng vô nhà An Đồng.

An Đồng đang xem phim, Hạ Vũ vừa bước vào phòng khách liền thấy đồ đặc của An Đồng lung tung còn có bánh tráng, nước ngọt trà sữa,..v....v... Nhìn chẳng khác gì cái chuồng gà.

Hạ Vũ nhíu mày thở dài: "Vậy mà ở được cũng hay" An Đồng cười cười cô gom một đống để trong nhà tắm.

Hạ Vũ ngồi xuống ghế sofa nhìn ti vi hỏi: "Mày lại xem phim gì thế?" An Đồng bảo: "Đây là bộ phim tao mới lụm được trên tik á, nó kể về cuộc hành trình đầy giang nan của nhân vật chính từ khi sinh ra đã bị cha bỏ rơi mẹ thì mất do sinh khó, cha và nội ngoại không yêu thương đến trường thì bị bắt nạt, bị đem ra làm trò đùa,.... @#£~$$¢@@#@@. Sau đó gặp được nữ chính của mình cứ tưởng sẽ hạnh phúc nhưng bảo giông lại ập đến với một tình yêu chớm nở của hai người.....-"

Hạ Vũ nhíu mày nhức đầu bảo: "Được rồi, đừng có kể nữa tao hiểu rồi!" An Đồng ngồi xuống bên cạnh cô hỏi: "Mà nè, tối đó mày đi đâu vậy?" .

Hạ Vũ nhìn An Đồng đột nhiên cô tát một cái vào mặt An Đồng làm cô chưng hửng lườm Hạ Vũ, thấy vậy Hạ Vũ liền giải thích: "Tao thấy có con muỗi trên mặt mày nên tao đập dùm....."

An Đồng nở nụ cười thân thiện: "Vậy con muỗi đâu?" Hạ Vũ dơ tay lên cho cô xem nhưng không có con muỗi nào cả: "À tao đập hu....-" chưa nói dứt câu cô đã bị An Đồng đấm cho một cái ngay mắt luôn.

Sau khi ăn đấm xong Hạ Vũ đi soi gương nhìn bản thân trong gương không khỏi khóc trong lòng: "Đau lắm đấy" cô quay qua nói với An Đồng: "Nâu mắt luôn rồi này".

"Kệ mày"

Ngoài trời bắt đầu mưa lớn còn có sầm sét An Đồng liền bắt phim ma xem cô tắt hết đèn trong nhà chỉ để một ngọn đèn cầy trên bàn cô còn lấy một cái mền ra chùm lên người: "Thời tiết thế này rất thích hợp để xem phim ma đó..."

An Đồng có vẻ thích thú tuy rằng bản thân cô rất sợ ma. Hạ Vũ thấy cũng vui, hai người xem rất chăm chú ban đầu thì bình thường tới giữa bộ phim thì An Đồng bị doạ cho run như cầy sấy.

Sau đó tới khúc nhân vật trong đó bị quỷ nhập rồi ăn thịt sống kể cả con chó nuôi trong nhà cũng bị nó ngấu nghiến ngon lành, chưa hết con quỷ đó còn ăn thịt đứa trẻ mới ba tuổi.

An Đồng xem tới đây liền không xem tiếp nữa cô rút vào người Hạ Vũ ôm tay Hạ Vũ chặt cứng, Hạ Vũ sợ thì sợ thật nhưng cũng không tới nổi run như An Đồng.

Đột nhiên một cái ầm An Đồng la lên vô tình móng tay của cô bấu chặt vào da Hạ Vũ làm cô đau cũng bất giác la lên, An Đồng nhắm chặt mắt bấu chặt tay Hạ Vũ hơn.

Hạ Vũ vỗ vỗ tay An Đồng: "Đau đau, chỉ là tiếng rầm thôi bỏ ra" An Đồng từ từ mở mắt ra nhìn Hạ Vũ: "Vậy hả" Hạ Vũ nhíu mày: "Còn định nắm tới khi nào đây" .

An Đồng bỏ tay ra, Hạ Vũ đi lại bật đèn lên: "Thật là nếu sợ thì đừng coi chứ, đau chết tao rồi!" Hạ Vũ tắt luôn ti vi ngoài trời vẫn còn đang mưa.

Cô mở điện thoại lên xem bây giờ mới một giờ ba mươi phút vẫn còn khá sớm, Hạ Vũ hỏi An Đồng: "Nhà có gì ăn không?" An Đồng bảo: "Trong tủ lạnh còn thịt với mấy trái bắp"

Hạ Vũ mở tủ lạnh lấy thịt ra thịt vẫn chưa ốp, An Đồng nhìn cô hỏi: "Mày biết nấu ăn hả?" Hạ Vũ lắc đầu: "Không sao lên chị google tra là được ấy mà"

Hạ Vũ lấy điện thoại ra lên google, cô quay ra hỏi An Đồng: "Ăn gì cả đây, chiên hay kho?" An Đồng: "Tất nhiên là luột rồi tao làm nước chấm sao đó đợi thị chín rồi ăn thôi"

Hạ Vũ cười cười: "Được vậy chúng ta ăn chiên" An Đồng nhíu mày: "Nhưng tao muốn ăn luột!" Hạ Vũ mặc kệ cô lải nhải bên cạnh bắt đầu ướp thịt: "đầu tiên là một muỗng bột ngọt" .

An Đồng nghe tới đây thì cảm thấy hơi bất an: "Khoan khoan, một muỗng bột ngọt mày ăn cho lủng bao tử hay gì vậy má!!!" Hạ Vũ bĩu môi: "Thì tại bình thường tao thấy Bạch Thiên Thanh cũng để một muỗng mà??"

An Đồng cạn lời: "Mày học theo nó hả?" Hạ Vũ gật đầu: "Đúng rồi, bữa có bà kia tới chơi nó cũng nấu cơm đó tao thấy nó để một muỗng bột ngọt với một muỗng muối lận.

Hạ Vũ càng nói An Đồng càng sốc: "Thật không ngờ, tao chắc chắn bả sẽ đi viện xúc ruột" Hạ Vũ vẻ mặt ngây thơ: "Sao mày biết hay vậy"

An Đồng cau mày: "Mụ nội tao ăn còn chết huống chi, vậy mà mày còn định làm theo công thức của nó á hả bộ muốn tao đi xúc ruột luôn hay gì!?".

An Đồng nhíu mày thở dài: "Được rồi để đó tao làm luôn cho" An Đồng ướp thịt xong đợi năm phút sau khi gia vị thấm voà thịt rồi, An Đồng bảo: "Rồi, mày chiên đi".

Hạ Vũ bật bếp lên để dầu vô chảo sau khi dầu sôi thì bỏ thịt vào, An Đồng bảo: "Nhớ vận lửa vừa vừa coi chừng thịt khét đấy".

Hạ Vũ gật gật đầu bảo hiểu rồi nhưng trong mắt An Đồng bây giờ cô chẳng khác gì một đứa trẻ khờ khạo đang phụ việc bếp núc cả.

An Đồng ra ngoài ngồi lướt điện thoại đang rất êm ấm đột nhiên cô ngửi thấy mùi khét liền chạy vô.

An Đồng nhìn miếng thịt bên đen thùi một bên thì vẫn chưa chín hẳn mà không phải một miếng mà là ba miếng một lượt.

An Đồng liếc mắt qua Hạ Vũ: "Mày đùa bà đấy à!! Đã bảo là vận lửa vừa vừa cơ mà thế quái nào mà khét hết thịt luôn vậy hả!!" Biết vậy từ đầu tao làm luôn cho rồi".

Hạ Vũ làm gì dám phản kháng lại, An Đồng lấy điện thoại ra chụp lại sản phẩm mà Hạ Vũ làm ra gửi cho Bạch Thiên Thanh và Hạ An: "Tao phải méc mẹ mi mới được".

Mấy miếng thịt kia An Đồng bỏ vào thùng rác Hạ Vũ: "à thì hay gọi đồ ăn nha" An Đồng nhíu mày: "Trời mưa như vậy ai giao cho mầy mà đặt với chả ăn"

An Đồng thở dài: "Biết vậy bà đây không giao cho mi làm đâu" Hạ Vũ cười gượng: "Vẫn còn bốn trái bắp trong tủ để tao luột" An Đồng nhìn Hạ Vũ nghi ngờ: "Mày luột được không đó"

Hạ Vũ vỗ ngực bảo: "Yên tâm, chỉ là luột thôi thì tao làm được hết" An Đồng thấy hơi bất an nhưng vẫn để cô làm hên lần này không có vấn đề gì với trái bắp cả.

Thế là hai con người ở nhà ngồi gặm bắp ăn.

....

Tới tối Hạ Vũ đang nằm ngủ trên sofa thì An Đồng đá đít cô bảo: "Không về sao, tạnh mưa rồi đấy"

Hạ Vũ nửa tỉnh nửa mơ ngồi dậy nhìn ra cửa sổ: "Hôm nay cho tao ngủ ở đây đi" An Đồng: "Rồi mắc gì có nhà mà không về má"

Hạ Vũ vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, An Đồng hơi nhíu mày: "Mày với con bé (Bạch Thiên Thanh) lại cãi nhau à! Sao mày cứ cọc cằn với nó thế?"

Hạ Vũ gật gù nhìn chẳng có sức sống tí nào: "Ai biết, mọi lần gặp nó hay nói chuyện với nó thì cho dù tao không muốn cọc cũng không được.

Chắc tại lúc đọc tiểu thuyết là tao đã không có thiện cảm với nó rồi nên mới thế".

An Đồng khoanh tay trước ngực: "Hành động của mày làm tâm hồn nhỏ bé của "con" tao sẽ bị tổn thương đó. Nhưng cho hỏi sao mày lại không thích con bé chứ!!"

Hạ Vũ đáp ngắn gọn: "Không biết nữa, chắc tại không thích...." An Đồng nghe mà muốn cho một bạt tay, An Đồng bảo: "Mày ở đây thì nhớ điện về cho mẹ mày đấy. Tao đi tắm đây".

Hạ Vũ ngáp dài ngáp ngắn lấy điện thoại ra nhắn cho Hạ An rằng hôm nay mình sẽ ở lại nhà của An Đồng.

Trong khi An Đồng tắm thì Hạ Vũ đặt đồ ăn, đến khi An Đồng tắm ra đồ ăn cũng vừa tới.

An Đồng nhìn Hạ Vũ bảo: "Mày định ở dơ à! Mau đi tắm nhanh đi" Hạ Vũ nắm cổ áo lên mũi ngửi nhìn An Đồng: "Đâu có hôi"

An Đồng liền cau mày: "Mày không đi tắm thì đi về nhà mày ngủ đi" Hạ Vũ bĩu môi: "Nhưng tao đâu có đồ"

An Đồng: "Tao có!"

Hạ Vũ đi tắm vết thương trên tay cô không thể đυ.ng nước được nên cô lấy một cái khăn quấn lại.

Tắm xong, ăn uống xong. Vì chỉ có một phòng và một cái giường nên An Đồng chải thêm một tấm nệm ở dưới cho Hạ Vũ nằm.

Cô thì không quen ngủ cùng với người khác nên đành vậy mà Hạ Vũ cũng như cô thôi, nằm một mình thoải mái hơn.