Nữ Chính Và Nữ Phụ Độc Ác Khi Nào Mới He Đây

Chương 9: Chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ của nguyên chủ?

Sáng hôm sau Hạ An vẫn dậy sớm như mọi khi bà làm đồ ăn và dọn dẹp nhà cửa sau đó thì ngồi nghỉ ngơi một tí đến khi Hạ Vũ và Bạch Thiên Thanh thức dậy.

Hạ Vũ nhìn chén cơm trước mặt cô chẳng muốn ăn tí nào không phải chê bai hay gì nhưng sáng sớm cô không có khẩu vị ăn hết, Hạ Vũ thở dài nghĩ nhưng mà dù sao đây cũng là đồ ăn bà ấy thức sớm để nấu nếu không ăn thì...có vẻ không ổn lắm.

Hạ Vũ chống nạng đi lại tủ lạnh lấy một chai nước rồi ngồi xuống ghế cô mở mắt ra uống vài hóp sau đó mới bắt đầu cầm chén cơm lên ăn. Bạch Thiên Thanh đang ăn cơm cũng dừng lại nhìn Hạ Vũ vài giây có lẽ là cô bé thấy lạ

Hạ Vũ lười biếng nằm dài ra sofa vừa bắt phim coi Hạ An thì đang cực ở đây trên lầu Bạch Thiên Thanh đang ở kế bên cô, Hạ Vũ mắt vẫn nhìn màn hình ti vi nhưng cô chán vãi cả ra chân bị gãy chẳng đi đâu hay làm gì đượ, muốn làm cái này lấy cái kia cũng khó khăn quá rồi.

Lúc này Hạ An đột nhiên cầm cái thùng bự từ trên lầu đi xuống để ngay chỗ cô Hạ Vũ nhìn lướt qua cái thùng rồi thôi Hạ An tiếp tục đem xuống cả đống thùng như thế tầm vài chục lần, bà mệt mỏi ngồi trên ghế.

Bạch Thiên Thanh liền đưa bà ly nước lạnh, Hạ Vũ ngồi dậy nhìn mấy cái thùng được đóng gói kĩ càng cô hỏi: "Mấy cái thùng này đâu ra nhiều dữ vậy ạ?" Hạ An nhìn cô với gương mặt khó hiểu: "Hở? Cái này là của sư con đó"

Hạ Vũ nghe bà nói vậy lập tức hiểu ra cô ngồi xuống sàn nhà tùy tiện lấy một cái chỉ thùng gần đó trên bàn thùng toàn là bụi Hạ Vũ phủi phủi lớp bụi đó trên đó không ghi gì cả, Hạ Vũ nhìn Hạ An: "Của con?..." Hạ An gật gật đầu: "Đúng vậy, chẳng phải mẹ có nói với con rồi sao lúc đó con còn nói là nếu có ai gửi đến mấy cái thùng như vậy nữa thì bảo mẹ vứt hết đi.

Quả thật vài ngày sau lại có người gửi đến nữa, mẹ không biết trong đây có gì lúc đó con cũng không có ở nhà nên mẹ mới để tạm trong phòng bên cạnh phòng con"

Hạ An chỉ nói vậy rồi tiếp tục đi lên lầu dọn phòng cho Bạch Thiên Thanh Hạ Vũ ngồi đó với đóng cửa suy nghĩ lộn xộn trong đầu mình nói không chừng đây sẽ là một trong những manh mối liên quan đến nguyên chủ, xuyên qua mà chẳng kế thừa được tí kí ức gì của nguyên chủ khiến cô phải mệt mỏi lắm a.

Hạ Vũ căng thẳng lấy con dao gọc giấy trong túi áo quần ra thứ này là cô phát hiện được khi đang thay đồ không ngờ lại bị có lúc dùng đến, Hạ Vũ chuẩn bị mở ra xem một thì dừng lại cô nhìn ra phía sau lưng mình Bạch Thiên Thanh vẫn còn ở đó Hạ Vũ nhìn nó lại nhìn cái thùng nghĩ không được nữ chính vẫn còn ở đây bây giờ mà mở ra lỡ như thứ gì đó xấu hổ thì biết tìm lỗ đâu mà chui chứ.

Hạ Vũ nhìn Bạch Thiên Thanh hơi nhíu mày bảo: "Nhóc đứng đây làm gì rảnh quá thì lên giúp mẹ đi kìa" Bạch Thiên Thanh nhìn Hạ Vũ và mấy cái thùng xung quanh cô với vẻ mặt đầy nghi ngờ

Hạ Vũ nhìn vẻ mặt đó của nó thì khó chịu và với vẻ mặt của nó cô đột nhiên có hơi lo lắng giống như bí mật mình đang giấu thì bị người ta biết được.

Ánh mắt như có thể nhìn thấu tất cả đó.... Nó làm cô rất khó chịu.

Nhưng nó cũng đi lên lầu không có nói gì cả, Hạ Vũ thấy nó đi khuất rồi mới chậm rãi mở cái thùng ra....cô đột nhiên đóng nó lại mặt cô tái nhợt như thể có vừa nhìn thấy cái gì đó kinh khủng lắm ấy.

Hạ Vũ nhìn mấy cái thùng kia cô cũng lấy đại một cái mở ra xem bên trong cô cũng mở miệng thêm hai cái thùng nữa và vẻ mặt của cô càng tái đi. Hạ Vũ ngồi đó thẫn thờ vào lúc này Tiểu Mãn xuất hiện trước mặt Hạ Vũ cô ngước lên nhìn nó với gương mặt như người chết ấy làm nó sợ chết khϊếp

"AAAAAAAAAAA"

Nó la lên lập tức bị cô tát một cái đau điếng Hạ Vũ hỏi nó: "Mấy cái thùng này là sao đây!!? CMN nguyên chủ rốt cuộc là đang làm cái đếch gì vậy!!" Nó không hiểu cô đang nói gì cả Hạ Vũ mở cái thùng đầu tiên ra cho em nó xem sau khi xem xong nó cũng bất ngờ không kém, Tiểu Mãn nhìn qua Hạ Vũ lắp bắp nói: "Kí-kí chủ c-cô cái này là gì vậy"

Hạ Vũ nhíu mày: "Cái đó tao phải đi hỏi mày mới đúng, lúc nãy mẹ của nguyên chủ nói muốn là có người gửi cái này cho cô ấy" cô túm lấy nó hỏi: "Rốt cuộc nguyên chủ đã làm gì vậy? Mấy thứ trong thùng là sao mày nhất định phải biết chứ?!"

Tiểu Mãn hoang mang nói: "Trong nguyên tác cũng có nhắc đến đâu chứ với lại vài năm sau thôi Hạ Vũ đã bị nữ chính gϊếŧ chết rồi, nhân vật này chỉ có vai trò là bắt nạt nữ chính trong quá trình cô ở lại đây thôi"

Hạ Vũ nhìn lên lầu nhíu mày hỏi Tiểu Mãn: "Vậy cái đóng này phải làm sao đây? Tao cũng không thể tự đem lên trên phòng hết được..." Tiểu Mãn bảo: "Trước tiên để tôi đổi lại đồ trong mấy cái thùng này bằng thứ khác cái đã, tới tối rồi tính sau"

Tiểu Mãn lập tức đổi đồ trong thùng thành thứ khác Hạ Vũ ngồi đó thở dài nghĩ rốt cuộc là kẻ nào lại gửi thứ hàng nóng này cho một đứa trẻ chứ chúng có mục đích gì? Qua lời kể của Hạ An thì có vẻ nguyên chủ biết kẻ đó là ai nên cô ấy mới kêu bà vứt hết mấy cái thùng này đi.

Chuyện gì đã xảy ra vậy chứ, sao một đứa nhóc mới mười bốn tuổi như nguyên chủ lại dính dáng vô mấy kẻ thù đó, dù không biết bọn chúng là ai nhưng cẩn thận vẫn hơn. Có khi nào nguyên chủ là người trùng sinh không ta? Hạ Vũ suy nghĩ một hồi liền cảm thấy nhức đầu bởi ta nói xuyên qua mà không được thừa hưởng kí ức của nguyên chủ đúng là khổ mà.