Chim Nhỏ Mập Mạp Được Cưng Chiều Ra Mắt Ở Vị Trí C

Chương 14

Cuộc sống thật khó khăn.

Rửa bát xong, ba người mặc áo T - shirt màu trắng một trăm đồng năm cái đi tới đi lui trong tiểu khu biệt thự.

Tám giờ tối vừa vặn là lúc tan tầm về nhà, trong tiểu khu náo nhiệt hơn lần trước khi Ôn Nguyên đi vào nhiều, thỉnh thoảng có các loại xe kiểu dáng màu sắc bắt mắt lái qua.

Nhậm Tử An nhàn rỗi nhàm chán nên giới thiệu nhãn hiệu xe cho Ôn Nguyên.

"Chiếc kia là một hãng của nước Áo, xe tầm trung và xe cao cấp đều tốt, đặc biệt là xe thương gia cao cấp, khiêm tốn lại thoải mái an toàn, có điều giá cả cũng khá cao, năm mở bán đầu tiên là bắt đầu từ bảy chữ số, không có giới hạn."

“Còn có cái này......”

Ôn Nguyên nghiêm túc nghe những thứ phổ cập khoa học này, nhưng đối với cậu mà nói những chiếc xe này ngoại trừ màu sắc không giống nhau, cũng không có gì khác nhau.

“Tích tích.”

Có xe chạy tới, Nhậm Tử An kéo Diêm Thụy đang đi tới giữa đường.

“Nhìn đường một chút.”

Xe cũng không trực tiếp chạy qua mà dừng lại bên cạnh ba người bọn họ.

Diêm Thụy còn đang dùng email hỏi nhân viên công tác bên kia, kết quả đột nhiên bị Nhậm Tử An kéo một phen sợ tới mức suýt chút nữa không đứng vững, điện thoại di động trong tay trực tiếp trượt ra ngoài.

Ôn Nguyên thuận tay nhận lấy di động, sau khi Diêm Thụy đứng vững mới đưa cho hắn.

Sau đó quay đầu nhìn về phía tài xế trong xe, nhíu mũi.

Có mùi vị không thoải mái, là tà khí.

Ôn Nguyên rất ít tiếp xúc với tà khí, bởi vì Thụ gia gia tồn tại nên trên núi Nguyệt Ẩn có rất ít tà khí, cơ bản đều bị bài xích ở bên ngoài trận pháp của Thụ gia gia. Ngoại trừ ngày mười lăm mỗi tháng là thời điểm trận pháp yếu nhất, mới có thể rò rỉ một tia tà khí tiến vào.

Mỗi khi đến lúc này, trong núi đều gà bay chó sủa bận rộn một hồi.

Yêu quái nhỏ thực lực không đủ mạnh sẽ vội vàng trốn đi, thực lực đủ mạnh thì là cần đuổi tà khí ra khỏi trận pháp.

Ôn Nguyên chính là một trong những yêu quái nhỏ trốn tránh kia.

Tuy rằng tà khí của người trong xe không nặng giống như thứ lọt vào trong núi, nhưng nếu muốn phóng tới trên người một nhân loại vẫn là rất nhiều.

Nhậm Tử An còn đang dạy dỗ Diêm Thụy đi đường không nhìn đường, chiếc xe kia đột nhiên hạ cửa sổ xe xuống lộ ra một khuôn mặt mập mạp.

“Ơ, đây không phải là tên nhóc nhà họ Diêm kia sao? Sao ba cậu còn chưa lấy nhà của cậu đi?" Giọng người đàn ông vô cùng đáng đánh: “Tôi nói này, cậu cứ nghe lời ba cậu là được, cậu không phải là người hợp trong giới giải trí đâu.”

“Từ Kim?” Diêm Thụy lập tức nhận ra người trong xe, hắn vốn đang tranh luận với Nhậm Tử An, nhất thời nhíu mày: “Sao cậu lại ở đây?”

“Xì, đương nhiên là tôi mua nhà". Tên mập mạp Từ Kim đắc ý cười cười: “Cái gọi là công ty của cậu, à không đúng, phòng làm việc.”

Từ Kim ngượng ngùng cười cười, vẻ mặt bỉ ổi: "Căn nhà đó vẫn là đứng tên mẹ cậu nhỉ.”

“Liên quan quái gì đến cậu". Nhậm Tử An giữ chặt Diêm Thụy đang nổi giận, vô cùng không khách khí oán hận một câu.

Từ Kim nghe nói như thế khuôn mặt vốn còn đang cười đầy dầu mỡ nhất thời sụp xuống.

Khuôn mặt vốn đầy thịt mỡ, lúc này lại có chút âm trầm khủng bố.

Diêm Thụy cho tới bây giờ chưa từng thấy qua Từ Kim như vậy, trong trí nhớ người này và hắn luôn đấu một chết một sống, trước kia còn chỉ có thể đánh ngang tay với hắn.

Vô luận là động thủ hay là động miệng.

Nhưng hiện tại Từ Kim trước mắt này, tuy rằng nói chuyện cũng tiện hề hề nhưng khiến Diêm Thụy có chút xa lạ.

Ôn Nguyên nhanh chóng dời tầm mắt đi.

Cậu biết vì sao Từ Kim lại có chuyển biến lớn như vậy.

Tà khí trên người người này so với những nhân loại bình thường khác mà nói, quả thực là quá nặng. Thậm chí mắt thường có thể thấy được thân thể bị tơ vụ màu đen bốn phía vây quanh, thoạt nhìn cực kì không rõ ràng.