Tô Quyến: “Hu hu hu, Tiểu Tân Tân nhà mình đáng thương quá đi.”
Tô Quyến: “Hóa ra hôm nay là ngày giỗ của mẹ anh ấy!”
Tô Quyến: “Tin tức quan trọng như vậy mà tới hôm nay mình mới biết! Làm bạn gái như mình thật là tệ quá đi!”
Tô Quyến: “Có điều…… buổi tối anh ấy đúng là rất ân cần và thô lỗ, làm đủ tư thế khiến mình dục tiên dục tử.”
Tô Quyến: “Làm sao bây giờ? Tự dưng mình cảm thấy càng yêu anh ấy hơn là sao! ! !”
Tô Quyến: “(xấu hổ) (xấu hổ) (xấu hổ)”
Ba giờ sáng, Tô Quyến nhân lúc Tịch Tân Tế ngủ nhắn tin bộc bạch nỗi lòng với cô bạn thân Hầu xán Xán. Cho dù lúc này cả người cô nhức mỏi, nhưng cô vẫn không thể kìm chế tâm trạng phấn khích của mình. Cô hoàn toàn có lý do để tin rằng tối nay Tịch Tân Tế rất dựa dẫm vào cô, rất cần cô.
Cảm giác được gần gũi với Tịch Tân Tế rất tuyệt vời, buổi tối làm không nhiều lắm, cũng chỉ có ba lần thôi.
Một lần ở sau cửa, một lần trên sô pha, một lần ở trên giường.
Lần ở sau cửa là kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lần ở trên sô pha là cuồng nhiệt, lần ở trên giường là mê đắm.
Sau một thời gian không gặp, Tô Quyến cũng rất nhớ nhung mùi cơ thể Tịch Tân Tế, cô tham lam hấp thu giống như một đứa trẻ, suốt quá trình cô hầu như không động đậy toàn là Tịch Tân Tế ra sức.
Khi chuyện trên sô pha xong xui, Tô Quyến không còn sức để nhúc nhích, vì vậy Tịch Tân Tế bồng cô vào phòng tắm tiếp tục tắm.
Lúc tắm hai người ôm lấy nhau, cô dựa vào ngực anh, không có động tác vượt giới hạn nào mà rất hài hòa ấm áp.
Người ra sức vận động, cộng thêm chưa chỉnh được chứng lệch múi giờ, lúc này có lẽ mệt thật rồi, trông anh ngủ giống như một thiếu niên vô hại.
Tô Quyến gửi tin nhắn cho Hầu Xán Xán xong nằm trở về giường ngắm nhìn Tịch Tân Tế ngủ ở bên cạnh. Luvevaland chấm co. Tóc anh hơi rối, không giày da không tây trang, sắp gần ba mươi rồi nhưng rất đứng đắn và phong độ.
Không biết anh mơ thấy điều gì mà thấy anh hơi nhíu mày, Tô Quyến bèn giơ tay vuốt vè mi tâm anh để nó giãn ra.
Cô hãy còn nhớ lần đầu tiên cô gặp anh, cô là tân sinh viên đại học năm nhất, tình cờ đi xem cuộc thi kiến thức tài chính gì đó của trường mình đấu với trường khác. Khi ấy trường bên kia nêu ra một đề bài rất hóc búa, khiến sinh viên khoa tài chính của trường khá đau đầu, lúc mọi người tưởng trường sắp trở thành trò cười thì Tịch Tân Tế bước lên giải đề một cách dễ dàng, dấy lên tràng pháo tay nồng nhiệt. Đồng thời anh cũng đưa ra một đề bài hóc búa thành công hạ gục trường đối thủ.
Khoảnh khắc đó, Tô Quyến thực sự bị mê hoặc bởi người đàn ông này. Nói đúng hơn là động lòng rồi.
Vì vậy cuộc thi còn chưa kết thúc, cô đã vội vàng đi tìm bóng dáng của đối phương. Điều khiến cô thất vọng là, khi nối bước theo anh đi ra ngoài thì thấy một cô gái thân thiết kéo tay anh. Cô gái đó mặc váy trắng, tóc dài ngang vai, gương mặt tinh khôi xinh đẹp. Luvevaland chấm co. Sau này Tô Quyến mới biết cô gái này chính là Vu Mạn Ngưng đàn chị học cùng khoa với cô, cũng chính là người Tịch Tân Tế yêu thầm trong lời đồn.
Đột nhiên nghĩ tới Vu Mạn Ngưng, tâm trạng tốt đẹp của Tô Quyến phút chốc trở nên xấu đi.
Cho đến nay cô vẫn còn nhớ câu nói lưu truyền trong trường năm đó: Tịch Tân Tế Vu Mạn Ngưng, trai tài gái sắc trời đất tác thành.
Tô Quyến buồn bực.
Thật ra cô rất rõ, nếu không phải năm đó Vu Mạn Ngưng ra nước ngoài du học thì sợ là cho đến nay cô cũng không dám chủ động tiếp cận Tịch Tân tế. Người trong trường đều biết Tịch Tân Tế có tính lạnh lùng, ngoài Vu Mạn Ngưng ra anh hầu như không nở nụ cười với người con gái nào khác.
Chính vì như vậy, cô biết bản thân chẳng có cơ hội gì khi ở trước Vu Mạn Ngưng.
Cách đây không lâu, Tô Quyến thông qua người bạn làm nhà thiết kế ở nước ngoài được biết, Vu Mạn Ngưng cũng học ngành thiết kế đang chuẩn bị về nước phát triển.
*
Bắc Kinh 3:10 phút sáng.
Lúc này Hầu Xán Xán vừa mới ra khỏi quán bar thì nhìn thấy tin nhắn Tô Quyến gửi tới bèn sẵn tiện trả lời: “Tổ tông ơi, video cậu tát Noel bị lên hot search rồi cậu biết không?”
Tô Quyến giật thót: “?”
Tô Quyến: “Video gì?”
Gửi tin nhắn đi xong, cô lập tức mở app Weibo lên.
Cô xem tin tức trên hot search một lượt nhưng không thấy có tên của mình, lúc này mới thấy yên tâm hơn một chút.
Tát tay gì đó cô không sợ, dám làm dám chịu, cô sợ là sợ Tịch Tân Tế nhìn thấy. Tuy anh xưa nay không quan tâm mấy chuyện trong giới giải trí, nhưng nếu làm lớn chuyện khó tránh sẽ bị chú ý. Cứ như vậy, hình tượng đóa hoa trắng đơn thuần cô cực khổ gầy dựng trước mặt anh sẽ bị bại lộ mất.
Hầu Xán Xán: “Có điều hình như bị người khác đè xuống rồi”
Hầu Xán Xán: “Lạ thật, video liên quan tới cậu và Noel không mở được cái nào hết.”
Tô Quyến: “Vậy sao? Để mình thử xem sao!”
Cô đánh tên mình lên ô tìm kiếm, quả nhiên tìm thấy tin tức liên quan tới cô: ‘Tin bát quái: người sáng lập ME&MI bất hòa, Tô Quyến tát tai Noel trước mặt đám đông, bạn thân ngày nào tan đàn xẻ nghé! Cảnh tượng đáng sợ.’
Chủ nhân của bài đăng này còn kèm theo một video, nhưng lúc Tô Quyến bấm vào thì phát hiện không cách nào xem được.
Xem ra đúng là có người đè hot search giúp cô rồi.
Hai năm nay danh tiếng của cô trong giới thiết kế tăng lên nhanh chóng, trong đó có một nguyên nhân rất quan trọng chính là vì cô còn là một blogger nổi tiếng chuyên về phối đồ ăn mặc, thậm chí còn từng làm stylist cho một số minh tinh. Luvevaland chấm co. Ngoài ra cô cũng có tài khoản ở các nền tảng liên quan khác, trên Weibo được gọi là blogger, trên Bilibili được gọi là up chủ, tài khoản nào cũng có hơn một triệu fans.
Trong số đó, Tô Quyến từng đăng một bài Weibo bản thân làm tạo hình cho ‘Hoa Trữ’ tiểu sinh đang nổi hiện giờ leo lên hot search, hơn nữa lượt chia sẻ đến nay đã vượt quá 100.000 lượt. Chính vì video này đã mang lại không ít danh tiếng cho Tô Quyến.
Việc nhà thiết kế được yêu thích đương nhiên là chuyện tốt, nhưng cô rất sợ cây to đón gió, sợ ngày nào đó bản thân bại lộ trước mặt Tịch Tân Tế hồi nào không biết.
Cô thầm tính toán trong lòng một chút, cả buổi tối cô gần như không rời khỏi Tịch Tân Tế, trong thời gian đó anh cũng chưa từng cầm điện thoại lần nào. Cho nên chắc anh không biết chuyện xảy ra trên mạng.
Thế thì người đè hot search giúp cô có lẽ chính là người nhà cô rồi. Với tác phong làm việc khiêm tốn của nhà bọn họ, việc bỏ ra một số tiền lớn để giải quyết chẳng là gì cả.
Hầu Xán Xán: “Táo bạo hỏi một câu, có khi nào là Tịch lão đại ra mặt đè hót search cho cậu không?”
Tô Quyến phủ nhận: “Không phải anh ấy.”
Hai người vừa bước vào phòng khách sạn thì bắt đầu chiến đấu kịch liệt rồi, căn bản không có thời gian liên lạc với bộ phận tuyên truyền giải quyết sự việc.
Cho nên Tô Quyến khẳng định không phải Tịch Tân Tế làm.
Hầu Xán xán: “Có điều, hồi nãy lúc cậu nhìn thấy Tịch Tân Tế như chuột gặp mèo vậy, rất chi là buồn cười!”
Hầu Xán Xán: “Nhắc mới nhớ, việc cậu đóng giả hiền lành ngoan ngoãn này tới khi nào mới chấm dứt đây? Không cảm thấy tủi thân sao?”
Lúc này Tô Quyến đang nằm nghiêng trên chiếc giường rộng lớn, quay lưng lại với Tịch Tân Tế lén la lén lút nhắn tin với Hầu Xán Xán.
Bất thình lình có một cánh tay đặt lên eo cô, làm cô giật mình hết hồn vội vàng khóa màn hình lại, làm bộ đang ngủ.
Tịch Tân Tế ôm cô từ phía sau, kéo cô vào lòng, hai người dính chặt vào nhau. Luvevaland chấm co. Tô Quyến không chắc anh đang ngủ hay là thức rồi nên chỉ âm thầm quan sát, sau đó cô cảm thấy đỉnh đầu bị hôn mấy cái, xong người sau lưng bắt đầu thở đều đặn.
Ở bên nhau lâu như vậy rồi, Tô Quyến biết tướng ngủ của anh luôn rất tốt, anh không nghiến răng không ngáy cũng không nói mớ khi ngủ.
Đợi hồi lâu xác định anh ngủ sâu rồi, Tô Quyến mới chậm rãi xoau người lại nhìn anh.
Dưới ánh đèn màu cam ấm áp, Tịch Tân Tế bớt đi vẻ gai góc thường ngày, càng khiến Tô Quyến thích hơn nữa.
Nói thật, lúc cô giả vờ hiền lành ngoan ngoãn ở trước mặt anh cũng ít nhiều cảm thấy tủi thân, vì cô cũng đang giả vờ vui vẻ, tìm niềm vui trong đau khổ.
Trong lòng ngưỡng mộ người đàn ông này, cô có thể làm tất cả vì anh, chỉ cần anh chịu nhìn về phía cô.
‘Ting’ lên một tiếng, tiếng âm báo tin nhắn vang vẳng trong không gian yên tĩnh.
Trên bàn cạnh giường ngủ đặt một chiếc đồng hồ nam chạm rỗng hai mặt, cạnh đó là điện thoại của Tịch Tân Tế.
Trùng hợp là, điện thoại của anh đặt trên tủ đầu giường bên chỗ Tô Quyến.
Cô vô thức liếc nhìn màn hình điện thoại đang sáng, cảm thấy tò mò đang nửa đêm nửa hôm ai gửi tin nhắn cho anh vào giờ này chứ?
Nhưng việc xem tin nhắn của bạn trai là chuyện Tô Quyến xem thường nhất. Cô có lòng tự tôn của mình, cô từng nói với Tịch Tân Tế rằng nếu anh thích người phụ nữ khác thì cô sẽ buôn tay vô điều kiện.
May mắn là, trong một năm hai người ở bên nhau, anh gần như không có dấu hiệu qua lại với người phụ nữ nào khác.
Thời gian không còn sớm nữa, Tô Quyến nhắm mắt nói với bản thân tiểu tiên nữ nên ngủ dưỡng nhan, tin nhắn đó chắc chắn là tin rác thôi.
Nhưng không được, một khi trong lòng có tâm sự, mặc kệ cô ru ngủ bản thân cỡ nào cũng vô dụng.
“Chỉ nhìn một cái thôi……”
Tô Quyến thầm an ủi chính mình, như vậy không tính là xem trộm điện thoại của bạn trai chứ?
Sau mất phút giằng co, Tô Quyến vực can đảm cầm điện thoại của Tịch Tân Tế lên mở màn hình lần nữa.
Vu Mạn Ngưng: “Bảo bối, em sắp trở về rồi.”
Một câu nói ngắn ngửi đủ khiến cõi lòng cô phút chốc lạnh lẽo.
Lần đầu tiên trong đời cô biết run tay, đặt điện thoại trở về chỗ cũ giống như chạm phải quả bom.
Cô chui trở vào trong chăn cố gắng trở thành một con đà điểu không nhìn thấy gì cả, chỉ cần vùi đầu mình đi thế giới sẽ hòa bình.
Điều gì nên đến rồi sẽ đến, hàng nhái rồi sẽ bị hàng chính phẩm cười giễu chế nhạo.
Ba ngày trước khi cô được tin Vu Mạn Ngưng sắp về nước thì lòng cô đã hỗn loạn.
Tô Quyến chôn mình trong chăn muốn khóc tới nơi, nhưng nghĩ lại cô cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Ha!
Vu Mạn Ngưng này có gì chứ? Người bình thường ai đi gửi tin nhắn cho đàn ông vào nửa đêm nửa hôm chứ!? Luvevaland chấm co. Còn trong tình huống biết rõ đối phương đã có bạn gái rồi! ! !
Còn nữa! Bảo bối gì chứ? Tiếng này để cô gọi được sao? Tôi còn chưa tới bước xưng hô như vậy nữa đấy! !
A a a a a a a a a! Tức chết đi được!
Tô Quyến muốn gào to: Vu Mạn Ngưng! Bà đây trù cô cả đời này không có đời sống tìиɧ ɖu͙©!
Càng nghĩ càng tức chết đi được, cô nhìn chằm chằm Tịch Tân Tế nằm bên cạnh.
Oan có đầu nợ có chủ! Được thôi! Cả nhiên để người phụ nữ khác gọi anh là bảo bối! Tịch Tân Tế mắc sai lầm lớn rồi! ! !
Vì vậy Tô Quyến giơ chân lên đá mạnh lên người Tịch Tân Tế một cái!
Tịch Tân Tế bị đá mở mắt ra, tóc ngắn trước trán rối như tổ quạ, mơ màng nhìn Tô Quyến: “?”
Tô Quyến: Muốn hỏi anh muốn chửi thề lắm phải không?