Chương 22
Crispen vòng tay quanh eo Rionna, biểu hiện chan chứa tình cảm của thằng bé khiến nàng kinh ngạc. Thằng bé đáng yêu nhưng cũng vô cùng tinh nghịch. Nàng hôn lêи đỉиɦ đầu thằng bé rồi nó nhảy vụt lên lao vào chú Caelen của mình.“Tạm biệt Rionna, cảm ơn lòng hiếu khách của em,” Mairin nói khi ôm chầm lấy nàng.
Rionna hôn vào má Mairin rồi kẻo tấm chăn nhỏ che cho Isabel sang bên và hôn vào gò má mềm mại, non nớt. Ôi những đứa bé có mùi hương thật thơm. Nó khiến nàng khao khát có đứa con của riêng mình nhưng rồi nàng lại lắc đầu trước thôi thúc ấy.
“Đi an toàn nhé, Mairin. Em sẽ cầu nguyện cho chị và Isabel.”
Mairin mỉm cười dịu dàng sau đó nói lời tạm biệt với Caelen, trong khi Ewan đang đứng chờ cạnh toán ngựa. Rionna thích thú ngắm nhìn Caelen đang trở nên bối rối khi nhìn xuống cô con gái bé nhỏ của anh trai.
Có điều gì đó thật mạnh mẽ trong cảnh tượng một chiến binh bị khuất phục bởi một đứa bé. Rionna kìm nén tiếng cười khi Caelen nói điều gì đấy vô nghĩa với Isabel. Chàng đã lập lời hứa chặt đầu tất cả những gã đàn ông theo đuổi con bé trong tương lai.
Rionna và Mairin đảo mắt nhìn nhau. Ít ra chàng cũng không đề xuất cắt đi bộ phận nam tính khác.
Ewan cùng những binh sĩ của mình lên ngựa, sau đó Caelen nhấc Mairin và Isabel ngồi lên ngựa cùng anh trai.
Ewan liền vòng tay bảo vệ quanh vợ con mình rồi ra lệnh khởi hành.
Họ nối đuôi nhau rời khỏi sân, đi qua cây cầu treo bằng gỗ và biến mất trong màn đêm không trăng.
Lát sau Caelen trở lại chỗ của nàng. “Đã muộn rồi. Chúng ta nên đi nghỉ thôi.”
Rionna gật đầu và để chồng nắm tay hộ tống vào bên trong. Sau đó, chàng dừng lại ở chân cầu thang để thảo luận với Gannon những công việc của ngày mai trong khi Rionna tiếp tục lên lầu.
Tối nay nàng đã có những kế hoạch dành cho chồng mình. Những kế hoạch táo bạo mà không có bất cứ người phụ nữ nào từng xem xét đến và điều ấy làm nàng thêm hài lòng.
Khi đã vào trong phòng, Rionna nhanh chóng bỏ thêm củi vào lò sưởi rồi vuốt thẳng tấm lông thú trên giường. Chẳng bao lâu nàng đã nghe thấy tiếng chân nặng trịch của chồng trên những bậc thang, sau đó là ngay phía ngoài cửa.
Giấu đi nụ cười, Rionna xoay lưng lại khi Caelen bước vào phòng.
“Rionna, chúng ta cần thảo luận một chuyện,” Caelen nghiêm nghị bắt đầu nói.
“Hmm, chàng có thể giúp em cởi chiếc váy này được chứ?”
Rionna xoay người lại đúng lúc thấy chồng mình đang cau mày. Nhưng chàng vẫn băng ngang phòng và bắt đầu cởi nút trên váy nàng.
“Giờ thì chàng muốn thảo luận điều gì, chồng yêu quý?”
Caelen hắng giọng. “Có vài điều ta không nên làm trước mặt người khác”
Rionna kéo tay áo xuống rồi xoay người, giữ phần thân trên của váy che ngang ngực. Nàng ngây thơ ngước nhìn chồng trong khi một bên váy trượt xuống lộ ra đầu ngực quyến rũ.
“Như là điều gì?”
Ánh mắt chàng dõi xuống rồi hớp vội một hơi. Caelen dừng lại chốc lát trước khi nói tiếp. “Việc thể hiện sự yêu mến chỉ được giới hạn trong phòng ngủ của chúng ta thôi.”
Quay đi lần nữa và để chiếc váy rơi xuống, Rionna với tay lấy váy ngủ. Hất đầu để cho mái tóc buông xuống chạm ngay hông, sau đó nàng uốn cong như đang kéo căng người trước khi ném chiếc váy qua bên, dường như thay đổi ý định mặc nó.
“Những hành động phô trương như thế không bao giờ thích hợp thể hiện trước binh sĩ,” Caelen nói tiếp với chất giọng nghèn nghẹn.
Xoay người lần nữa, Rionna bước tới trước nới lỏng dây buộc quần bỏ của chàng. “Ừm, em chắc chàng nói đúng. Ta không nên thể hiện sự yêu mến trước những người khác. Điều đó không đứng đắn chút nào.”
Với tay vào trong, nàng khum tay siết nhẹ nơi căng cứng của chàng. “Đó không chỉ... Nàng đang tính làm cái quái gì thế, phu nhân?”
Rionna nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống rồi kéo tay ra. “Em đang cởi đồ cho chàng. Đó là bổn phận của em, không phải thế sao?”
“Ừm, đúng, thỉnh thoảng là thế. Nhưng bây giờ việc thảo luận của chúng ta mới quan trọng.”
“Ồ, em đồng ý. Chàng cứ tiếp tục đi. Chàng nói đến đâu nhỉ? À đúng rồi, đó không chỉ... Không chỉ gì cơ?”
Caelen cau mày rồi lắc đầu khi tay nàng sượt qua ngực mình sau đó bắt đầu cởϊ áσ chàng ra.
“Điều đó không chỉ không đứng đắn mà còn là vấn đề về lòng tôn kính của binh sĩ dành cho ta. Ta không thể đòi hỏi lòng tôn kính của họ nếu lại bị vợ mình làm ngã nhào trên mặt đất.”
Trong khi Caelen vẫn tiếp tục quắc mắt cau có, Rionna đã kéo mạnh chiếc quần bó và giải thoảt cậu bé của chàng.
“Thế em được phép đầy ngã chàng trong phòng ngủ của chúng ta phải không?”
Hai hàng lông mày của Caelen nhíu lại bối rối. “Sao cơ?”
Rionna vòng chân ra phía sau đầu gối chồng rồi đẩy mạnh khiến chàng loạng choạng ngã xuống giường.
Leo lên người Caelen, nàng đắc thắng nhìn xuống. “Giờ điều chàng muốn nói là gì thế chồng yêu quý? Em xin phục tùng và đang chờ sự chỉ dạy của chàng đây.”
Caelen gác tay sau đầu. “Ta không tính nói gì cả. Tiếp tục đi phu nhân.”
Rionna mỉm cười hài lòng. “Em cũng nghĩ chàng sẽ nói vậy.” Nàng cúi đầu chạm môi vào môi chồng trong khi tay với xuống giữ lấy cậu bé đưa nó đến lối vào của mình.
Khi thúc sâu vào bên trong cơ thể quyến rũ, mời gọi kia, Caelen hớp vội một hơi rồi thì thầm. “Nàng được phép đẩy ngã ta ở bất cứ đâu và bất cứ khi nào nàng muốn.”