La Phong đắm chìm trong lĩnh ngộ, đến khi dừng lại mới phát hiện sắc trời đã tối xuống rồi, Ma La Tát đang nhàm chán ngây ngẩn ngồi một bên.
“Chủ nhân, ngài tỉnh rồi à?” Ma La Tát vui mừng.
“Khi ta tu hành, ngươi vẫn luôn ngồi ở đây à?” La Phong hỏi: “Sao ngươi không đi dạo Hộ Dương thành? Ta chỉ lĩnh ngộ pháp tắc thôi chứ đâu có ngu đi! Nếu có người ngoài chạm vào trận pháp trong động phủ, ta sẽ lập tức dừng tu hành.”
Ma La Tát lấy lòng nói: “Ăn uống chơi đùa thì lúc nào cũng được, khi chủ nhân tu hành, ta phải bảo vệ, đây là truyện quan trọng trên hết!”
“Ha ha ha, nói dễ nghe lắm.” La Phong đứng dậy nói: “Được rồi, chúng ta ra ngoài đi, đi bán bông hoa Lam Tử Huyết Tinh kia.”
“Chủ nhân, ngài định bán ở đâu?” Ma La Tát cũng đứng dậy.
“Đương nhiên là hội quán Viêm Phong.” La Phong nói.
Lúc này cả hai đã ra đến cửa.
Một lát sau, La Phong và Ma La Tát cùng nhau nhìn hội quán Viêm Phong đồ sộ ở xa xa. Giữa rất nhiều kiến trúc của Hộ Dương thành, độ cao của lầu các tại hội quán Viêm Phong chỉ đứng sau phủ thành chủ mà thôi.”
“Nơi an toàn nhất ở Hộ Dương thành chính là hội quán Viêm Phong này.” La Phong nói: “Dù cả Hộ Dương thành bị phá hủy, hội quán Viêm Phong này vẫn sẽ không chịu chút tổn hại nào.”
“Ồ?” Ma La Tát ngạc nhiên, những gì nó biết về Khởi Nguyên đại lục đều do La Phong nói.
“Hội quán Viêm Phong đại diện cho Viêm Phong cổ quốc.” La Phong nói: “Một vài thế lực mạnh trong Viêm Phong cổ quốc cùng nhau xây dựng hội quán này, chuyện buôn bán của họ trải rộng hơn nửa Khởi Nguyên đại lục.”
“Cho dù các nước có chiến tranh cũng không dám động đến hội quán Viêm Phong, vì động vào nơi này chính là không nể mặt Viêm Phong cổ quốc.” La Phong cười nói: “Hậu quả rất nghiêm trọng.”
Ma La Tát hiểu ra: “Lai lịch mạnh thật.”
“Không cần biết là bảo vật gì, bọn họ đều mua hết, cũng bán được hết.” La Phong nói: “Là nơi giao dịch an toàn nhất!”
Một bông hoa Lam Tử Huyết Tinh này đủ để khiến các Vĩnh Hằng Chân Thần đỏ mắt điên cuồng, để có thể yên ổn giao dịch, La Phong không chút do dự lựa chọn hội quán Viêm Phong.
Hội quán này có diện tích rộng lớn, rất nhiều kiến trúc, chủ lâu là nơi tiếp đãi khách thập phương.
Phù.
La Phong và Ma La Tát đi tới lối vào chủ lâu, lập tức có một người hầu chủ động lên đón: “Thần quân, mời vào trong.” Người hầu này nhiệt tình đưa La Phong và một phòng khách kín kẽ.
“Thần quân, đây là rượu Thuần Mễ của Viêm Phong cổ quốc, mời thưởng thức.” Người hậu châm rượu.
Nếu ở Viêm Phong cổ quốc, một ly rượu Thuần Mễ này đã có giá mấy viên Hỗn Độn tinh rồi, ở Hộ Dương thành lại không có chỗ để mua.
“Rượu Thuần Mễ?” La Phong bưng một ly lên, thưởng thức một ngụm, cảm thấy mùi vị sảng khoái nhẹ nhàng lan tràn trong ý thức linh hồn.
“Nói chính sự đi, lần này ta tới là muốn bán một bông hoa Lam Tử Huyết Tinh.” La Phong lật tay, đặt hộp gỗ lên chiếc bàn dài trước mặt.
“Hoa Lam Tử Huyết Tinh sao?” Người hầu hơi ngạc nhiên. Gã thường xuyên tiếp đãi các Vĩnh Hằng Chân Thần nhưng vẫn phải giật mình. Mở chiếc hộp ra, gã thấy một bông hoa Lam Tử Huyết Tinh trông khá thông thường.
Vù…
Trận pháp bên trong Viêm Phong hội quán Viêm Phong vận chuyển, ánh sáng bao phủ lấy bông hoa, lập tức hoàn thành giám định.
“Bông hoa Lam Tử Huyết Tinh này đã nở hoàn toàn, khi hái cũng bảo vệ rất tốt, chất lượng thượng phẩm. Dựa theo giá trị trường bây giờ, hội quán Viêm Phong bằng lòng trả giá một trăm hai mươi ngàn vũ trụ sa.” Người hầu nói: “Không biết ý thần quân thế nào?”
“Được.” La Phong rất dứt khoát, gật đầu đồng ý ngay.
Hắn hiểu rõ quy tắc của hội quán Viêm Phong, những bảo vật có giá dưới mười triệu vũ trụ sa sẽ không cần trả giá. Một vài loại Thiên Địa Kì Trân, dựa theo những cấp bậc khác nhau, tổng bộ ở Viêm Phong cổ quốc đều có giá cả rõ ràng, phân bộ cũng không có quyền điều chỉnh.
“Vậy bông hoa Lam Tử Huyết Tinh này thuộc về hội quán Viêm Phong.” Người hầu cất bông hoa Lam Tử Huyết Tinh đi, một cái bình ngọc màu xanh từ hư không xuất hiện trên cái bàn dài. Người hầu đưa bình ngọc cho La Phong: “Thần quân, trong này có một trăm hai mươi vũ trụ sa, mời kiểm tra.”
La Phong nhận lấy cảm ứng thử, chắc chắn không có sai sót.
“Giao dịch hoàn thành.” Người hầu mỉm cười nói: “Thần quân, ngài có cần gì nữa không?”
“Ta cần mua một vài vật liệu luyện khí, đây là danh sách vật liệu.” Nói xong, La Phong đưa tờ danh sách vật liệu đã chuẩn bị xong cho đối phương: “Tổng chi một trăm ngàn vũ trụ sao!”
Bán hoa Lam Tử Huyết Tinh đổi được vũ trụ sa, nhưng hầu hết đều bị tiêu mất.
“Một trăm ngàn vũ trụ sa, toàn bộ đều để mua những vật liệu này sao?” Người hầu giật mình: “Những vật liệu này, hầu hết đều khá phổ thông, nếu gom theo danh sách này, số lượng vô cùng lớn. Có một vài vật liệu e là phải lấy luôn cả khu mỏ. Thần quân, ngài chắc chắn bỏ một trăm ngàn vũ trụ sa để mua những thứ này sao?”
“Hội quán Viêm Phong có gom được không?” La Phong hỏi.
Người hầu tự tin mỉm cười: “Chuyện này thì không cần lo lắng, dù có cần gấp trăm ngàn lần, hội quán Viêm Phong cũng có thể mang từ vùng khác về! Còn những thứ mà thần quân cần, nhà kho vẫn có hàng đầy đủ. Ngài chỉ cần uống xong một ly rượu là sẽ được đưa tới.”
“Được, thế thì nhanh sắp xếp đi.” La Phong gật đầu: “Ngoài mua những thứ này, ta còn muốn xin gia nhập Ám Điện của hội quán Viêm Phong.”
Người hầu vẫn khẽ mỉm cười: “Khi gia nhập Ám Điện của hội quán Viêm hong, ngài có thể chủ động phát ra nhiệm vụ, cũng có thể nhận nhiệm vụ và mua thông tin. Thần quân đã là Vĩnh Hằng Chân Thần, không cần kiểm tra nữa, cũng không cần chi phí, có thể gia nhập Ám Điện.”
Là tổ chức trải rộng hơn một nửa Khởi Nguyên đại lục, đương nhiên hội quán Viêm Phong cũng làm công việc trao đổi thông tin, treo giải thưởng, làm nhiệm vụ, v.v. Những công việc này đều lấy danh nghĩa của Ám Điện, khách hàng của Ám Điện thì càng nhiều càng tốt, nên tiêu chuẩn được vào rất thấp.
Có đầy đủ thực lực hoặc tài nguyên thì đều có thể gia nhập Ám Điện.