Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục

Chương 18: Bình Cấp

“Thần quân.” Vị quan viên mập mạp kia giới thiệu: “Chỗ ở mà Hộ Dương thành chúng ta chuẩn bị cho Vĩnh hằng Chân Thần đều ở vành đai hình khuyên ở gần Hỗn Độn Chi Khư. Ở đó, cảm ứng được Hỗn Độn pháp tắc rõ ràng nhất.”

Nguyên nhân các thành trì lớn hấp dẫn được Vĩnh Hằng Chân Thần cũng là do nơi này có Hỗn Độn Chi Khư, ở gần chỗ đó sẽ cảm ứng được Hỗn Độn pháp tắc rõ ràng nhất! Đương nhiên các Vĩnh Hằng Chân Thần đều bằng lòng ở đó.

Hỗn Độn Chi Khư còn ngưng kết ra nhiều Hỗn Độn tinh và Hỗn Độn thạch nữa.

Hỗn Độn tinh và Hỗn Độn thạch ở Khởi Nguyên đại lục đều xuất xứ từ những Hỗn Độn Chi Khư này.

“Mời thần quân xem.” Vành đai hình khuyên của Hỗn Độn Chi Khư còn hơn mười ngàn động phủ để ngài lựa chọn.” Vị quan viên mập mạp nói xong, trong đại điện hiện lên mô hình lập thể của Hộ Dương thành, hơn nữa còn đánh dấu rất nhiều động phủ trên vành đai hình khuyên.

“Nếu ngài chê một động phủ nhỏ quá thì có thể mua mấy tòa cạnh nhau rồi xây thành một động phủ lớn.” Quan viên mập mạp cười nói: “Rất nhiều đại tộc ở Hộ Dương thành đều mua động phru ở đây.”

“Lấy tòa này đi.” La Phong chọn một động phủ khá nhỏ, liếc qua là thấy tất cả thông tin về động phủ này.

Động phủ này dài rộng đều là 200,000 km*, trong đó có một ngọn núi nhỏ cao 128,000 km, cũng có một vài sông hồ nhỏ, có cả hơn ngàn tòa lầu các điện thính, mà dưới lòng đất còn có một đại điện ngầm nữa.

*km: tác giả sử dụng từ 公里 (20 万公里) nghĩa là kilomet nên editor cũng để kilomet ạ.

Đại điện ngầm dài rộng đều là 100,000 km, cơ quan trùng trùng, trận pháp bao phủ tầng tầng, hẳn là nơi bế quan tu hành.

“Động phủ này khá nhỏ, khi Vĩnh Hằng Chân Thần hiển lộ chân thân để tu luyện bí pháp có lẽ sẽ chơi chật chội.” Quan viên mập mạp nhắc nhở.

“Đủ rồi, đủ rồi.” La Phong cười.

Vĩnh Hằng Chân Thần hiển lộ chân thân để tu luyện bí pháp đích thực cần không gian đủ rộng.

Nhưng mà thần thể của hắn lớn nhỏ đều tùy vào ý chí của hắn, tu luyện ở hình dáng nhỏ cũng không có ảnh hưởng gì hết. Nếu như thi triển hết mức thì sao? Động phủ có lớn hơn, hắn cũng chê nhỏ.

“Động phủ Hỗn Độn Giáp số 913 này có giá năm trăm viên vũ trụ sa.” Vị quan viên gầy gò bên cạnh nói.

La Phong vung tay lên, năm trăm viên vũ trụ sa trôi lơ lửng bên cạnh. Sở dĩ hắn chọn một động phủ nhỏ cũng là vì số vũ trụ sa mà Hắc Đa Mạc để lại khá ít.

Động quả quá lớn, hắn không mua nổi.

Đương nhiên hắn cũng lớn nhỏ tùy ý, lại chỉ có một mình cộng thêm Ma La Tát, không cần chỗ quá lớn.

“Xin thần quân báo tôn danh.” Vị quan viên gầy hỏi tiếp.

“La Hà.” La Phong nói. Để đề phòng Tử Nguyệt thủy tổ tiết lộ thông tin của mình, La Phong dùng tên giả.

“Tất cả thông tin đều đã được ghi lại.” Quan viên gầy đưa cho La Phong một cái phù lệnh: “Từ nay về sau, động phủ Hỗn Độn Pháp số 913 này thuộc về thần quân.”

“Tốt lắm.” La Phong hài lòng nhận lấy phù lệnh rồi dẫn Ma La Tát và Mặc Ngọc Hổ rời đi.

Hai quan viên đó cung kính tiễn vị Vĩnh Hằng Chân Thần này đến cửa đại điện, nhìn họ bay đi.

“Mau bẩm báo với phủ thành chủ.” Quan viên mập thúc giục.

“Vĩnh Hằng Chân Thần quang minh chính đại đi mua chỗ ở thế này, bình thường đều không có ác ý gì cả.” Quan viên gầy vừa nói vừa bẩm báo tin tức lên trên.



Sau khi bay ra khỏi Hỗn Độn điện.

“Mặc Ngọc Hổ, mấy ngày nay ngươi giúp dẫn đường cũng vất vả rồi, nếu sau này ngươi gặp phải phiền toái gì, có thể truyền tin cho ta.” La Phong mỉm cười nói với Mặc Ngọc Hổ, đồng thời đưa cho đối hương một con dấu.

Mặc Ngọc Hổ vừa mừng vừa sợ: “Có thể dốc sức vì thượng tôn là vinh hạnh của ta.” Hắn chép lại con dấu đưa tin, lập tức gửi một tin qua cho La Phong, La Phong cũng có được con dấu đưa tin của hắn.

Loại lệnh đưa tin thông thường này chỉ đưa được trong một phạm vi nhất định, cũng chỉ lớn hơn Hộ Dương thành một chút thôi.

La Phong khẽ mỉm cười, mặc dù đối phương là Hư Không Chân Thần, nhưng dù sao cũng đã dốc sức cho mình mấy ngày, trước nay hắn chưa từng muốn chiếm lợi từ người khác.

“Tiểu tử, sau này có cơ hội thì gặp lại nhé: “Ma La tát cũng cười nói rồi rời đi cùng La Phong.

Mặc Ngọc Hổ nhìn hai cái bóng bay đi, thầm cảm thán: “Mặc Ngọc Hổ ta may mắn quá, lại gặp được một thượng tôn nhân từ thế này! Không gϊếŧ ta, không cướp bảo vật của ta! Ta chỉ dẫn đường thôi mà cũng cho ta một cơ hội nhờ giúp đỡ. Sự khác nhau giữa các Vĩnh Hằng Chân Thần thật là lớn.”

Mặc Ngọc Hổ âm thầm cảm thán, sau đó hắn điều khiển phi thuyền, bay về phía nhà mình: “Về nhà xem ba đứa nhóc kia có gây họa không.”

Nghĩ đến ba đứa con, trong lòng Mặc Ngọc Hổ cực kì vui vẻ.

Hắn mang bảo vật trở về, số mệnh của ba đứa con sắp thay đổi rồi.

Ban nãy mua động phủ có thấy được mô hình to lớn của Hộ Dương thành, La Phong cũng biết được vị trí chính xác rồi nên đã bay đến đó luôn.

“Chủ nhân, ngài tên La Hà, thế ta tên gì?” Ma La Tát dùng tâm linh truyền âm.

“Ngươi lấy tên La Tát đi!” La Phong cũng dùng tâm linh truyền âm.

“Được ạ!” Ma La tát gật đầu.

Hỗn Độn Điện cách Hỗn Độn Chi Khư không xa, La Phong phi hành một lát là tới trước cửa động phủ.

“Đến rồi.” La Phong nhìn động phủ trước mặt, có thể thấy được dãy núi nhỏ cao hơn 100,000 km, trên núi còn có hồ và thác nước nữa. Đối với một Vĩnh Hằng Chân Thần, động phủ dài rộng 200,000 km cũng tính là khá nhỏ.

La Phong cầm phù lệnh, tùy tiện luyện hóa nó.