"Vợ lão đại, ngươi chết rồi hay sao. Không nghe ta gọi à. Ông trời ngó xuống mà coi, cưới tức phụ về để nó hầu hạ mẹ chồng. Mà nó lại muốn để tôi đi hầu hạ nó. Sáng bảnh mắt ra, vẫn còn lười chảy thây nằm ngủ. Đây là muốn bà gì này chết cô mới vừa lòng phải không". Bà lão họ Lăng khóc lóc um sùm ở trước sân, mắng nhiếc mẹ Lăng không ngừng. Bà ta chính là người không nói lý lẽ nhất thôn. So với bà nội của Yên Nhiên thì bà ta không bằng một góc.
"Mẹ nói gì vậy. Hôm nay, chẳng phải đến phiên vợ lão tam nấu cơm hay sao. Con không phải nấu cơm thì còn trăm công nghìn việc, cũng phải chăm bọn trẻ, chứ có ngồi không đâu. Bây giờ mẹ muốn con làm sao mới vừa lòng hả. Hu hu hu". Mẹ Lăng chính là người cãi nhau lợi hại nhất đấy, muốn ra chiêu gì bà cũng có thể phá. Cứ tới đi.
Bà lão họ Lăng ngạc nhiên đến quên cả nói, vợ lão đại trước giờ đều là ngoan ngoãn nghe lời. Bà nói một không dám nói hai. Bây giờ cô ta vậy mà dám cãi lại bà. Nếu bà không dạy cho cô ta một bài học, đám lão nhân đứng ngoài cửa kia nhất định sẽ cười bà thúi mũi.
"Ngươi dám cãi lại ta. Vợ lão tam đang mang thai ngươi không có mắt nhìn à. Ngươi đúng là cái đồ không có lương tâm, lương tâm ngươi bị chó tha rồi đúng không". Lão Lăng bà miệt thị mẹ Lăng không thương tiếc. Nếu là nguyên chủ đã sớm đau buồn, khóc lóc, chạy đi làm việc rồi. Nhưng mẹ Lăng chính là bao nhiêu năm làm chủ gia đình, ai dám cãi liền chán sống rồi.
"Mẹ nói vậy mà không soi lại sao. Chẳng phải lúc con cùng vợ lão nhị mang thai đều phải làm việc à. Thân thể cô ta quý giá quá nhỉ, hay là do đây là cháu gái của mẹ nên mẹ muốn thiên vị. Chỉ cô ta là con dâu của mẹ còn con và vợ lão nhị là người hầu trong nhà này có phải hay không. Huhhuuu. Trời ơi, ngó xuống mà coi nè...tôi làm trâu làm ngựa cho cái nhà này, đẻ con cháu nối dõi tông đường cho họ, họ lại xem tôi làm người hầu mà sai sử". Mẹ Lăng bắt đầu la lớn, nhị thẩm của Yên Nhiên vốn là người không chịu thiệt. Nghe mẹ Lăng nói, liền thấy uất ức, lập tức nhảy vào.
"Mẹ à, mẹ vậy là không được rồi. Ăn thì cô ta ăn nhiều nhất, làm thì không chịu làm. Nếu còn như vậy thì mẹ liền chỉ ở với vợ chồng tam thúc đi. Bọn con sẽ dọn đi cho khuất mắt mẹ". Nhị thẩm muốn nói gì nói, trước giờ bà ta đều không sợ Lăng Lão bà.