Cả nhà tới thôn đã là buổi chiều. Lăng Yên Nhiên cùng mọi người chào hỏi bà con xung quanh, sau đó mới về nhà thờ tổ, mở cửa vào nhà. Bởi vì ông bà nội đi vắng, nên cả căn nhà khá trống trải. Ba mẹ Yên Nhiên bảo mấy đứa nhỏ tự dọn dẹp phòng ở, ba tụi nhỏ thì đi kiểm tra nhà kho, để còn nhắc nhở bên giao hàng.
“Ba sắp nhỏ, ông xem còn thiếu gì, thì gọi bên giao hàng. Tôi phải đi nấu cơm đây. Cũng trễ rồi, để bọn nhỏ đói không tốt”. Trời nhá nhem, xung quanh căn nhà là tiếng côn trùng râm ran, bình yên đến lạ.
Yên Nhiên nhìn qua phía bầu trời xa xa, hôm nay có lẽ tối sẽ có mưa, bầu trời có hơi âm u, tiếng ếch nhái gọi đàn như báo hiệu.
“Mẹ ơi, có phải sắp mưa hay không. Có cần đi hái ít rau về trước không, một lát mưa xuống, sợ là không dễ đi”. Yên Nhiên kéo Quốc Đống muốn đi ra ngoài. Mẹ Vân gật đầu với mấy đứa nhỏ, bọn chúng sớm đã quen thuộc trong thôn, nên bà cũng không lo lắng.
“Nhớ đào một ít khoai lang, tối mẹ sẽ làm đồ ăn vặt cho mấy đứa”. Ở thôn cũng không có hoạt động gì. Chỉ có buổi tối mấy đứa nhỏ hay xúm lại chơi trò này trò nọ. Người lớn sẽ chuẩn bị ít bánh trái cho bọn chúng vui vẻ.
“Vâng ạ, con biết rồi”. Yên Nhiên đeo ủng vào chân, đeo gùi lên, kéo Quốc Đống đang vác cuốc và gùi đi thẳng đến ruộng rau.
“Yên Nhiên, Quốc Đống, hai đưa mới về đấy à. Ông bà nội cháu đi thành phố rồi, nếu như có cần gì, thì đến nhà ông lấy nhé”. Ông nội Lâm thấy hai đứa nhỏ liền gọi với lên từ trong ruộng.
“Vâng ạ, nếu cần gì cháu sẽ đến chỗ ông nội Lâm ạ”. Yên Nhiên cười nói vói mọi người. Sau đó hai người nhanh chân đến chỗ ruộng rau.
“Quốc Đống, em đào khoai môn này lên đi. Một lát sẽ nấu canh, xong thì đào khoai lang luôn nhé, chị sang bên kia nhổ củ cải và hái ít rau”. Quốc Đống theo phân phó liền bắt đầu đào các loại khoai, đợi một lát đã đầy một gùi to. Còn dư hẳn mấy cây môn, hắn liền ôm hết chuẩn bị xách về nhà.
“Yên Nhiên, chị xong chưa, chúng ta về thôi”. Quốc Đống gọi Yên Nhiên đang mải mê ở vườn rau bên kia, hối thúc cô mau trở về.
“Ân xong rồi, về thôi”. Yên Nhiên đeo một gùi lớn toàn củ cải, bí đỏ, rau xanh, một nắm ớt đỏ và hạt tiêu. Trên tay cô còn ôm hai cái bắp cải lớn, cứ thế, hai chị em liền sóng vai nhau trở về nhà.