Boss lớn không thể trêu vào!
Lục Tu Viễn bị Thẩm An An nhận định là bạch thiết hắc giờ phút này còn đang trầm mặt nhìn ghế tiệm thịt nướng, ánh mắt dừng ở chỗ ngồi của Thẩm An An, nửa ngày mới nở nụ cười tự giễu.
“Đi thôi.” Lục Tu Viễn đứng dậy khỏi ghế, thư ký Dương đi theo anh ở phía sau, hai người vừa đi ra khỏi tiệm thịt nướng, một chiếc xe Bentley liền lái đến.
Thư ký Dương tiến lên mở cửa xe, Lục Tu Viễn khom lưng ngồi vào trong, thư ký Dương đóng cửa lại, ngồi vào ghế phó lái.
Xe Bentley đi về phía trước, phong cảnh bên đường lướt qua nhanh chóng, cũng giống như quãng thời gian tươi đẹp đó, trôi qua nhanh như một cơn gió.
Lục Tu Viễn đột nhiên mở miệng nói: “Thư ký Dương, cậu nói với tổng giám đốc La một tiếng, người phát ngôn trang điểm để cho Thẩm An An.”
“Vâng.” Ngay lập tức thư ký Dương đáp đồng ý, lấy di động ra gọi cho tổng giám đốc La.
Vừa rồi anh ta đi theo Lục Tu Viễn, đều thấy hết tất cả cảnh tượng giữa Lục Tu Viễn và Thẩm An An, anh ta từng dựa theo phân phó của Doãn Chính Dương điều tra chuyện Lục Tu Viễn, đương nhiên cũng biết mối quan hệ người yêu trước đó giữa Lục Tu Viễn và Thẩm An An.
Nhưng Lục Tu Viễn lại trao cơ hội người phát ngôn cho Thẩm An An, khiến anh ta hơi bất ngờ, nhưng là một người thư ký ưu tú, anh ta chỉ biết nghiêm túc tiếp nhận chỉ đạo của tổng giám đốc, cũng không hỏi nhiều.
. . .
Ngày hôm sau, lúc Thẩm An An ở phim trường chờ đóng phim thì nhận được điện thoại từ công ty W&Y.
“Cô Thẩm, chúc mừng cô trở thành người phát ngôn thời trang mới, mời cô buổi sáng ngày mai 10 giờ đến công ty W&Y ký kết hợp đồng đại ngôn.”
“Được, tôi biết rồi, cảm ơn cô, tôi sẽ đến đúng giờ.” Thẩm An An vui mừng.
Cúp điện thoại, khuôn mặt Thẩm An An tươi cười nói với Từ Hiểu Lộ: “Chị nhận được đại ngôn trang điểm.”
Từ Hiểu Lộ cũng vui mừng thay Thẩm An An, giơ ngón tay cái với cô: “Chúc mừng chị An An, chị là số một.”
Tiết Thiến Như vừa lúc đi ngang qua, nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, ghét bỏ cười nhạo một tiếng: “Một cái đại ngôn Thải Trang mà thôi, đáng để cao hứng như vậy sao, thật là chưa hiểu sự đời.”
Sở dĩ Tiết Thiến Như nói như vậy là vì trên tay cô ta vừa có một đại ngôn trang điểm tuyến ba, sau khi cô ta trở thành người đại ngôn, doanh số tăng cao, công ty hài lòng, có ý muốn tiếp tục hợp tác với cô ta. Cô ta tự nhận nhân khí của mình cao hơn Thẩm An An, Thẩm An An có thể bắt được đại ngôn thời trang tuyệt đối không có khả năng so với cô ta.
Vốn dĩ Từ Hiểu Lộ không quen mắt nhìn dáng vẻ Tiết Thiến Như tự cho là mình ghê gớm, nâng cằm lên nói: “Cô có biết chị An An lấy được đại ngôn thời trang của công ty nào không?”
“Tôi không có hứng thú cần biết, ai biết là công ty vô danh nào.” Ngữ khí Tiết Thiến Như tràn đầy kinh thường.
Từ Hiểu Lộ buồn cười nhìn Tiết Thiến Như, kiêu ngạo mà nói: “Đại ngôn thời trang quý mới mà chị An An lấy được chính là của công ty W&Y.”
Cô ấy nói xong, đắc ý nheo đôi mắt lại, thành công nhìn thấy khuôn mặt Tiết Thiến Như từ tức giận chuyển sang biến sắc, khuôn mặt đã được trang điểm sụp đổ vì tức giận, thật sảng khoái!