"Cảm ơn Tiết Thiến Như."
"Không cần khách sáo không cần khách sáo, thích thì ăn nhiều một chút." Tiết Thiến Như tươi cười dịu dàng, như thể cô ta thật sự là một chị gái nhỏ dịu dàng xinh đẹp hào phóng.
"Hương vị rất thơm."
"Cô Tiết đến sớm như vậy chắc là vì để mua bữa sáng, thật là có lòng nha."
"Cô Tiết đúng là người xinh đẹp lại tốt bụng."
Vì buổi sáng phải thức dậy rất sớm nên nhiều nhân viên công tác còn chưa kịp ăn bữa sáng, nghe nói bữa sáng ở quán cháo Trần Ký rất nổi tiếng, mọi người bước lên cầm lấy món mình thích ăn, còn không quên nói vài câu khen ngợi Tiết Thiến Như, như thể tất cả mọi người đều bị bữa sáng của cô ta thu phục vậy, đối với hành vi tồi tệ bỏ diễn ngày hôm qua của cô ta tất cả coi như mất trí nhớ.
Tiết Thiến Như nhìn Thẩm An An đứng ở bên cạnh, nhướng mày kɧıêυ ҡɧí©ɧ với cô, giống như là đang nói, tôi sẽ không mời cô ăn đâu.
Trong lòng Thẩm An An trợn mắt, thật trẻ con!
"Tiểu Thẩm, cô ăn sáng chưa?" Chuyên viên trang điểm A Vĩ vẫy tay với Thẩm An An: "Chưa ăn thì qua đây ăn đi."
Thẩm An An cong khoé miệng cười, ngọt ngào nói: "Cảm ơn, tôi mang theo cháo tổ yến rồi."
"Khó trách làn da của cô lại đẹp như vậy, thì ra đều là dưỡng mà thành." A Vĩ nhịn không được cảm thán một câu.
Nụ cười trên khuôn mặt Thẩm An An càng ngọt ngào hơn: "Cảm ơn anh đã khen."
A Vĩ bưng cháo đi tới, nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia của Thẩm An An, một bên đánh giá một bên cảm thán là quá đẹp, làn da thật là tuyệt: "An An xinh đẹp, ra đây một chút, chúng ta đi qua một bên rồi cô nói cho tôi nghe xem rốt cuộc cô bảo dưỡng như thế nào vậy?"
"Được." Thẩm An An vui vẻ đồng ý một tiếng.
"Chúng tôi cũng muốn nghe, chúng tôi cũng muốn nghe." Có mấy nhân viên công tác cũng cùng nhau chạy về phía này.
"Chúng ta đi qua một bên nói chuyện đi chứ đứng ở đây chắn đường người khác đấy." Thẩm An An nói rồi dẫn theo một đám người rời đi.
Nhìn thấy số người bên cạnh mình nháy mắt liền vơi đi hơn phân nửa, Tiết Thiến Như cắn chặt răng.
Thẩm An An không thèm để ý đến Tiết Thiến Như, cô đưa A Vĩ cùng với những nhân viên công tác khác đi qua một bên trao đổi về kinh nghiệm bảo dưỡng làn da, ngay đoạn cao trào, bỗng nhiên nghe thấy có một người hét lên một tiếng.
"Trời ơi, tin tức lớn, tin tức lớn, tổng tài của tập đoàn Doãn thị vừa tuyên bố giao toàn bộ tập đoàn Doãn thị và toàn bộ tài sản sở hữu trên danh nghĩa cho người con trai độc nhất Doãn Dật Phi toàn quyền xử lý…"
"Không phải nghe đồn là tổng tài của tập đoạn Doãn thị không kết hôn cũng không có con trai sao?"
"Chị gái à, đấy là do kiến thức của cô còn hạn hẹp đấy, không kết hôn không có nghĩa là không có con trai, ông ta có nhiều tiền như vậy, người nguyện ý sinh con trai cho ông ta xếp hàng hết mấy vòng trái đất đấy."
"Nói ra thì đúng là như vậy…"
Thẩm An An không có ý muốn nghe mọi người xung quanh bàn luận, đôi tay run rẩy mở điện thoại lên xem tin tức, quả nhiên khắp các trang mạng đều đang bàn luận chuyện này, cuối cùng Lục Tu Viễn cũng nhận tổ quy tông, kế thừa hết tất cả tài sản bố ruột anh để lại, trở thành tổng tài của tập đoàn Doãn thị.
Suốt một ngày, cho dù là ở phim trường hay trên mạng, cho dù là ở đường cái hay hẻm nhỏ, thậm chí là ở nước ngoài, chỉ cần là người biết tập đoàn Doãn thị, đều đang vui vẻ thảo luận tin tức nóng hổi về tổng tài của tập đoàn Doãn thị giao tất cả tài sản sở hữu cho con trai độc nhất toàn quyền xử lý.