Nhưng trong lòng hắn sáng như gương, chưa từng thấy bóng dáng Tiêu Ngọc Hàng trên người Bùi Tiện. Tiêu Ngọc Hàng là cao thủ câu cá, thái độ lúc nào cũng xa gần không rõ khiến người ta không ăn được mà ngứa ngáy khó chịu, một nụ cười hay một cái nhíu mày của cậu ta đều có mục đích.
So với Tiêu Ngọc Hàng giống như một cái hố không đáy, Bùi Tiện ra giá ba nghìn vạn quả thực là tiểu thiên sứ được không!
Bùi Tiện có khuôn mặt non nớt, trông vẫn là dáng vẻ thiếu niên, tuy tuổi còn trẻ nhưng lại mang khuôn mặt lạnh như Poker song lông mày và đôi mắt lại cong cong, mũi nhỏ thẳng tắp, đôi môi mềm mại, môi trên hơi cong chứa châu, đường nét biểu cảm ôn hòa tinh tế, không giống Tiêu Ngọc Hàng diễm lệ mà có tính công kích, đặt bên cạnh có cảm giác thoải mái ấm áp.
"Thưa anh Cốc, tiền lương của tôi là trả trước hay trả theo tháng? Có đánh giá hiệu suất không? Có giữ lại tiền không?" Bùi Tiện lật hợp đồng bình tĩnh hỏi.
Đây là lời người nên nói sao? Cốc Hàm tức giận, hận không thể tát cậu vào nồi súp để chết đuối! Đây là bao nuôi tình nhân sao? Không biết còn tưởng hắn thuê bảo mẫu chứ!
"Chỉ cần tôi vui, cậu muốn thế nào cũng được, ví dụ như... làm tôi vui." Cốc Hàm cố ý nới lỏng cổ áo dựa vào ghế sofa, cố gắng để Bùi Tiện từ bảo mẫu chuyển sang vai tình nhân.
Bùi Tiện ngẩn ra một lúc rồi nhanh chóng tỉnh táo lại, cậu vốn muốn buông thả bản thân, toàn tâm toàn ý trải nghiệm tinh hoa nhân gian, nhưng hiện tại Cốc Hàm loại người có tiền có địa vị, có mặt mũi có dáng người, còn trả tiền để cậu ngủ với hắn, căn bản không có lý do gì để từ chối cả!
Nhưng cậu thiếu kinh nghiệm, ngồi bên cạnh Cốc Hàm, đầu óc cậu trống rỗng, không biết nên động miệng trước hay động tay trước nhỉ? Nhịn nửa ngày, đành vội vàng tiến đến trước mặt Cốc tổng đang đắc ý "Chụt" một cái liếʍ vào khóe miệng hắn.
"..." Cốc Hàm cả người ngơ ngác mất mười giây, không thể tin nổi: "Tôi là cây kem à?"
Bùi Tiện nghe xong thì thấy hỏng bét, thử việc không đạt thì ba nghìn vạn sẽ đổ sông đổ bể: "Thưa anh Cốc, mặc dù kỹ thuật của tôi không tốt nhưng mục đích anh thuê tôi ban đầu hẳn là vì tôi giống anh Tiêu, chứ không phải vì kỹ thuật giống chứ? Chúng ta bỏ qua những chi tiết nhỏ nhặt mà xem xét bản chất được không?"
"..." Cốc Hàm hoàn toàn cạn lời, nhưng mẹ nó, nói rất có lý!
Bùi Tiện nhìn Cốc Hàm đỏ mặt, cố gắng giữ chặt ba nghìn vạn, vỗ vào ngực mỏng manh đảm bảo: "Thưa anh Cốc, nếu anh đặc biệt coi trọng vấn đề kỹ thuật, tôi có thể học!"
Cốc Hàm không thể chịu đựng được nữa: "Hai người căn bản không giống nhau! Tiêu Ngọc Hàng cao một mét tám ba, cậu còn chưa bằng chân cậu ta! Mắt Tiêu Ngọc Hàng có thể câu hồn, cậu nhìn cậu xem, sắp ngủ thành gấu trúc rồi! Tiêu Ngọc Hàng gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma, cậu... Cái này thì cậu lợi hại hơn cậu ta, cậu có ngôn ngữ của quỷ! Tôi chỉ thắc mắc, vậy cuối cùng cậu giống Tiêu Ngọc Hàng ở điểm nào?"