Quân Hôn Không Ly Được: Quân Tẩu Xinh Đẹp Tức Giận Sinh Ba Con

Chương 8

Thôi Uyển Ninh nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên nhợt nhạt, dùng tay che túi, nhưng Nguyễn Tử Mạt giành trước một bước, rút ra một chiếc khăn màu xanh lam trong túi của cô ta.

“Nhưng, đây là cái gì? Nếu Thôi Uyển Ninh không thích lão Lệ nhà tôi, vậy tại sao cô ta trộm khăn tay của lão Lệ nhà tôi?”

Nguyễn Tử Mạt giơ chiếc khăn tay màu xanh kia lên cho mọi người xem.

Mọi người đều biết doanh trưởng Lệ thích sạch sẽ, tùy thân mang theo một chiếc khăn tay màu lam, một góc khăn tay còn thêu chữ ‘Lệ’. Thực rõ ràng, đây là khăn tay của doanh trưởng Lệ. Một cô gái sưu tầm đồ vật của một người đàn ông, vì sao làm như vậy, mọi người dùng đầu ngón chân cũng hiểu được.

Thôi Uyển Ninh thật sự thích doanh trưởng Lệ.

Như vậy những lời vừa rồi Nguyễn Tử Mạt nói đều là sự thật.

Mọi người nhìn về phía Thôi Uyển Ninh, ánh mắt tràn đầy khinh thường.

Thôi Uyển Ninh oán hận trừng mắt nhìn Nguyễn Tử Mạt, “Là cô nói nó bị bẩn, không dùng tới nữa, để tôi vứt hộ.”

“Cô lừa quỷ đấy à, chiếc khăn này vừa mới mua. Đồ tốt như vậy, chỉ dính chút vết bẩn, giặt lại là có thể dùng. Nhà tôi không giàu đến như vậy, đồ vừa dơ liền vứt.” Nguyễn Tử Mạt tiếp tục nói.

Thôi Uyển Ninh bị oan uổng, lại không thể giải thích rõ ràng, oan ức muốn chết.

Thôi Hà Hoa hận sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Thôi Uyển Ninh, sắc mặt rất xấu, thanh danh của em gái cô ta xem như đã bị huỷ hoại, về sau đừng nghĩ tìm được người chồng tốt ở trong quân đội nữa.

Nguyễn Tử Mạt đúng lý hợp tình mà nói, “Thôi Uyển Ninh, cô thích lão Lệ nhà tôi, tính kế tôi, hủy hoại thanh danh của tôi, làm hại lão Lệ hiểu lầm tôi, muốn ly hôn với tôi. Nếu cô không cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, tôi sẽ đến chỗ chính ủy làm ầm ĩ một phen.”

Cô chỉ đang uy hϊếp mà thôi, cũng không định đến chỗ chính ủy làm ầm ĩ, rốt cuộc nếu bị lộ chân tướng thật sự sẽ không có lợi cho chính bản thân cô.

Ánh mắt oán độc của Thôi Uyển Ninh nhìn chằm chằm vào Nguyễn Tử Mạt, tiện nhân này nhất định đã sớm phát hiện ra gì đó, hôm nay quyết định gài bẫy trả thù cô ta.

“Chị dâu Tần à, Uyển Ninh nhà chị làm ra chuyện hồ đồ như vậy, làm hại gia đình của doanh trưởng Lệ sắp tan vỡ, xác thật là nhà chị quá mức, hẳn nên đưa ra một công đạo.”

Một người phụ nữ tóc ngắn ngang vai bước ra.

Người này tên là Lâm Nam Yến, Nguyễn Tử Mạt biết quan hệ của chồng cô ấy với Lệ Kình Liệt không tồi, cảm kích mỉm cười với cô ấy.

Lâm Nam Yến tránh đi tầm mắt của Nguyễn Tử Mạt.

Tuy rằng ngày thường Nguyễn Tử Mạt rất hỗn, rất giỏi gây sự, nhưng lần này Nguyễn Tử Mạt bị hại quá thảm, làm người nhịn không được đồng tình.

Những người khác cũng lần lượt lên tiếng.

“Đúng vậy, Thôi Uyển Ninh nhớ mong người đàn ông đã có vợ vốn đã sai, quả thật nên giáo dục lại, không thể để Uyển Ninh tiếp tục lầm đường.”

“Chị dâu Tần à, em gái của chị hại vợ của doanh trưởng Lệ thảm thật sự. Tư bôn và bán con lấy tiền, thanh danh cứ vậy mà bị huỷ hoại, lão Lệ còn muốn ly hôn. Nếu đổi thành người có tâm lý yếu đuối đã sớm không chịu nổi, hiện tại đã nhảy sông rồi. Em gái của chị quỳ lạy, dập đầu xin lỗi cũng không quá đáng.”