Hai người nằm trò chuyện hồi lâu, Lâm Kiệt nửa ngồi dậy, lại lấy từ nhẫn trữ vật ra vài cái Lựu đạn hồn lực, nói: "Trúc Thanh, đây là Lựu đạn hồn lực ta phát minh ra, uy lực vô cùng kinh người, chỉ cần chúng ta rót hồn lực vào bên trong theo đường dẫn này, sau đó kéo chốt an toàn ra, thì lúc sau nó sẽ nổ mạnh, uy lực một lần nổ cho dù là Hồn tông cũng không thừa nhận được, nếu số lượng đủ nhiều, thì ngay cả Hồn đế cũng chưa chắc có thể thừa nhận. Thời gian nổ có thể được điều chỉnh trong vòng nửa phút khi kéo chốt an toàn, muội giữ mấy cái này bên người, để đề phòng bất trắc." Lâm Kiệt nói xong thì lấy ra một đống cho Chu Trúc Thanh, đương nhiên còn có một cái nhẫn Hồn Đạo khí, chiếc nhẫn thoạt nhìn có vẻ hơi đơn giản, không gian chỉ có hai mét vuông.
Lâm Kiệt dùng một sợi dây xuyên qua, rồi đeo lên cổ Chu Trúc Thanh.
Lần này Chu Trúc Thanh không có từ chối, cũng phải, hồn cốt quý trọng như vậy cũng đã nhận rồi, cũng không thiếu chút đồ này, huống chi, cô đã giao mình cho hắn, có thể không lấy chút đồ để làm bồi thường cho mình sao.
Lâm Kiệt lại giới thiệu cho Chu Trúc Thanh một chút về cách dùng Lựu đạn hồn lực và những cấm kỵ.
Hiện tại mới buổi chiều, Lâm Kiệt đưa Chu Trúc Thanh về phòng cô để cô nghỉ ngơi khôi phục một chút, tuy rằng hồn sư khôi phục vô cùng nhanh chóng, nhưng Lâm Kiệt vẫn đưa cô đi nghỉ ngơi, sau đó hai người lại ôm nhau một hồi trong phòng, lúc rời khỏi phòng Chu Trúc Thanh còn dặn dò cô nghỉ ngơi thật nhiều.
Lâm Kiệt đi ra khỏi phòng Chu Trúc Thanh, trong lòng rất là cảm khái, cuối cùng cũng mở lòng, thật là không dễ dàng mà.
Lâm Kiệt đi về phía phòng, lúc đi ngang qua một cái đình, phát hiện một cô gái đang ngồi đó một mình, có vẻ hơi cô độc.
Mà lúc này ở trong phòng của Chu Trúc Thanh, sắc mặt Chu Trúc Thanh có hơi ửng hổng, đang nghe Tiểu Vũ trêu ghẹo mình, nói này nói kia.
Về phần tại sao Tiểu Vũ lại xuất hiện ở trong phòng Chu Trúc Thanh, còn không phải là bởi vì Đường Tam một mình đi đến thành Tác Thác, Trữ Vinh Vinh cũng không ở đây, cô ở một mình trong phòng hiển nhiên là cô đơn, nên muốn đi tìm Chu Trúc Thanh, lúc ra cửa lại nhìn thấy Lâm Kiệt đi ra từ phòng Chu Trúc Thanh, sau đó cô liền đi tìm Chu Trúc Thanh, và tiếp đó là Tiểu Vũ trêu ghẹo Chu Trúc Thanh.
Về phần Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh đang nói những chuyện gì, thì cũng chỉ có bọn họ mới biết.
"Sao cô lại ở đây một mình?” Lâm Kiệt hỏi Trữ Vinh Vinh đang ngồi một mình ở trong đình.
Trữ Vinh Vinh nhìn thấy là Lâm Kiệt tới, vốn vẻ mặt có hơi lo lắng, nhìn thấy Lâm Kiệt thì càng lo lắng hơn, tức giận nói với Lâm Kiệt: "Ngẩn người, buồn chán."
Bởi vì Lâm Kiệt thường xuyên giúp cô, hơn nữa lúc ở Rừng rậm Tinh Đấu, Lâm Kiệt đã giúp Trữ Vinh Vinh, nên quan hệ của hai người thật ra vô cùng tốt.
Lâm Kiệt đi đến bên cạnh Trữ Vinh Vinh ngồi xuống, nói: "Cô đang lo lắng, nhìn thấy bạn bè bên cạnh đều đột phá cấp 30, mà cô tự nhận là con cưng của trời lại vẫn là hồn lực cấp 26, đúng không."
Trữ Vinh Vinh ủ rũ nhìn về phía Lâm Kiệt, nói: "Sao ngươi biết?"
"Nhìn vẻ mặt ủ rũ của cô, liền nghĩ đến thôi." Lâm Kiệt mỉm cười nói.
"Lâm Kiệt, ngươi làm thế nào mà tu luyện nhanh như vậy?" Trữ Vinh Vinh hỏi.
A, Lâm Kiệt thật không nghĩ tới Trữ Vinh Vinh sẽ hỏi hắn vấn đề này, chẳng lẽ Lâm Kiệt lại nói là hắn bật hack sao?
Giọng điệu Lâm Kiệt hơi kéo dài nói: "Cái này..."
Trữ Vinh Vinh hừ một tiếng: "Không nói thì thôi đi."
Khóe miệng Lâm Kiệt mỉm cười nói: "Cũng không phải không thể nói, chỉ là…"
"Chỉ là cái gì?"
"Chỉ là biện pháp này của ta có thể không quá thích hợp với cô."
Trữ Vinh Vinh yếu ớt nói: "Có gì mà không thích hợp, không phải đều là tu luyện sao?"
"Nó còn đau khổ hơn so với tu luyện, cô có thể sẽ chịu không nổi." Hơn nữa cần ta phụ trợ mới có thể tu luyện.
"Vậy ngươi có thể giúp không?" Trữ Vinh Vinh hơi vui mừng hỏi.
"Giúp thì có thể giúp, chỉ là sợ cô chịu không nổi đau khổ." Lâm Kiệt hơi chần chờ nói.
"Không phải là chỉ hơi đau thôi sao, ta nhất định có thể chịu được." Trữ Vinh Vinh vì đuổi theo bước chân của mọi người, chỉ có thể cắn răng nói, nếu cô còn tiếp tục như vậy, chênh lệch với mọi người sẽ càng lúc càng lớn, thân phận con cưng của trời của cô cũng sẽ cách hắn càng ngày càng xa.
"Nếu như vậy, thôi được, vậy cô đi theo ta." Lâm Kiệt chần chờ một hồi rồi nói với Trữ Vinh Vinh.
Trữ Vinh Vinh không ngừng nói cảm ơn với Lâm Kiệt, vốn là vẻ mặt có hơi căng thẳng, giờ đã hơi có vẻ tươi cười.
Trữ Vinh Vinh thấy Lâm Kiệt nhìn mình chằm chằm, không chút đỏ mặt, còn trêu chọc nói: "Ta đẹp không?"
Lâm Kiệt sờ sờ cằm, đáp lại: "Quả thật là rất đẹp, chỉ là cảm giác nhỏ một chút."
Trữ Vinh Vinh hơi tức giận nói: "Ngươi có ý gì, ngươi mới nhỏ đó, hừ!" Rất nhanh hai người vừa trò chuyện vừa đi tới phòng Lâm Kiệt.
Tiến vào phòng, Lâm Kiệt kêu Trữ Vinh Vinh ngồi lên giường, Trữ Vinh Vinh lên tiếng hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"
Lâm Kiệt bất đắc dĩ trả lời: "Không phải cô nói muốn biết phương pháp ta tu luyện nhanh sao? Chính là cái này." Nói xong Lâm Kiệt đưa Lôi Điện trong tay ra, sau đó giới thiệu đặc tính Lôi Điện của mình, Trữ Vinh Vinh chần chờ nhìn Lâm Kiệt một lúc rồi mới ngồi xuống giường.