Lúc Cậu Chủ Thật Tìm Tới Cửa Là Cậu Chủ Giả Đã Chạy Trốn Rồi

Chương 6

Hàn Kỳ Dục: "..."

Đây là nạn đến mạnh ai nấy chạy sao?

Cảnh sát giao thông cũng sững sờ, sau đó nhìn Hàn Kỳ Dục còn chưa kịp phản ứng, nói: "Cậu có biết người vừa rồi không? Nếu biết cậu ta thì liên lạc với cậu ta và yêu cầu cậu ta quay lại, nếu không chúng tôi sẽ phạt cậu ta tội gây rối trật tự."

Hàn Kỳ Dục đáng thương nói: "Tôi không biết, tôi không bắt taxi được nên gọi người chạy vặt trên Meituan."

Trong khu biệt thự không có gọi xe trực tuyến, lái xe rời đi thì gây chú ý quá, cho nên Hàn Kỳ Dục chỉ có thể gọi người chạy vặt đến đưa cậu đi.

Cảnh sát giao thông im lặng một lúc sau khi nghe thấy thế, anh ta lấy điện thoại ra liên lạc với đồng nghiệp để ngăn người lái xe vừa bỏ chạy lại và bắt đầu phổ biến luật cho thanh niên đẹp trai trước mặt: "Ngồi sau một chiếc xe điện mà không đội mũ bảo hiểm, rất nguy hiểm..."

Hàn Kỳ Dục ngoan ngoãn gật đầu với anh cảnh sát giao thông trước mặt: "Tôi biết sai rồi, lần sau tôi sẽ không dám nữa, tôi phải đến đồn cảnh sát sao?"

Cảnh sát giao thông liếc nhìn dáng vẻ của cậu, ho khan rồi nói: "Phối hợp đăng lên trang cá nhân là được, đúng rồi, trang cá nhân không được phép chặn bạn bè, cần thu thập hai mươi lượt thích mới có thể rời đi."

Giờ phút này, vẻ nho nhã cao quý của cậu chủ Hàn Kỳ Dục đã biến mất, trong đầu cậu tràn ngập lời nói của anh cảnh sát giao thông, không được chặn bạn bè khi đăng lên trang cá nhân.

Cậu không muốn chết, đương nhiên không muốn ngại đến chết.

Bây giờ chặn hết tất cả bạn bè trên WeChat còn kịp không?

Lần đầu tiên, Hàn Kỳ Dục hiểu được một người hạnh phúc như thế nào khi có nick phụ và nếu có hai tài khoản WeChat vào lúc này, cậu sẽ không rơi vào tình huống xấu hổ như vậy.

Bây giờ cậu chạy được không?

Cảnh sát giao thông nhìn thấy sự do dự của cậu, ánh mắt lóe lên: "Thật ra có một cách khác mà không phải trả tiền phạt, không cần đăng lên trang cá nhân."

Hàn Kỳ Dục lập tức ngẩng đầu nhìn anh ta: "Yêu cầu gì?"

Nụ cười của cảnh sát giao thông rất dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng: "Chỉ cần cậu hợp tác quay video tuyên truyền, video này sẽ được đặt trên tài khoản công việc phổ biến luật của chúng tôi, đại khái là như thế này."

Anh cảnh sát giao thông vừa nói lấy điện thoại ra, nhấp vào video trên tài khoản công việc của họ và bảo cậu xem video họ đã quay.

Hàn Kỳ Dục im lặng vài giây rồi nói:

"Có phải là quay video bị chặn xe điện vì không đội mũ bảo hiểm không?"

"Đúng."

Thấy số lượt thích trên video mà anh cảnh sát giao thông yêu cầu cậu xem chỉ được năm sáu người, Hàn Kỳ Dục cắn răng đồng ý.

Dù sao, chỉ có năm sáu người nhìn thấy nó, hơn nữa cũng không quen biết, cũng tốt hơn là ngại chết trước mặt người quen.

Thật đáng tiếc khi Hàn Kỳ Dục không biết rằng bây giờ có một từ gọi là nhan sắc là chính nghĩa.

Anh cảnh sát giao thông rất hài lòng với hiệu quả video được quay bởi khuôn mặt điển trai của Hàn Kỳ Dục, trong lúc hài lòng, anh ta cũng không quên giải thích với cậu lần nữa: "Lần sau, đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa."

Hàn Kỳ Dục lịch sự gật đầu: "Cảm ơn, nhất định sẽ không có lần sau."

Cậu ngồi trong một chiếc taxi và lướt qua điện thoại của mình một cách không mục đích, ánh mắt kén chọn lướt qua ứng dụng thuê phòng.

Sau khi xuống xe, xem mấy nơi đều không hài lòng, bây giờ đã bốn giờ chiều, còn không mau tìm phòng thì trời sẽ tối mất.

Tối nay cậu vẫn không thể ở khách sạn, nếu ở khách sạn vào thời điểm đăng ký chứng minh thư, e rằng địa chỉ của cậu sẽ bị ông bà Hàn biết được.

Thế thì hôm nay cậu đã chịu khổ vô ích.

Hàn Kỳ Dục đang nhàn nhã kéo hành lý đi, đột nhiên xui xẻo bị một ông cụ xông ra ngoài đυ.ng ngã xuống đất, chân phải bị con ngựa đồng to lớn rơi từ tay ông cụ xuống đập vào.